Đề bài: Em hãy tả buổi chiều ven sông
Tôi là một đứa trẻ lớn lên ở vùng ngoại ô thành phố Hà Nội. Quê hương tôi, vùng đất đó đã nuôi tôi lớn khôn, để tôi ôm ấp bao kỉ niệm tuổi thơ trong lòng. Đó là những cánh đồng lúa xanh rì, khi đến mùa gặp chín vàng óng ánh như rót mật, những triền đê xanh mướt cỏ êm đêm cho lũ trẻ chúng tôi thả diều, những mái đình, mái chùa cổ kính rêu phong. Và một trong những điều đặc biệt, để yêu và nhớ về quê hương mình nhất đó là hình ảnh con sông Hồng thân thương, nhất là những buổi chiều ven sông.
Mỗi buổi chiều, lũ trẻ chúng tôi lại dắt díu nhau tới bãi bồi sông Hồng, treo lên những ụ đất, những đồi cát cao chơi đùa. Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông Hồng như một dải lụa đào vắt ngang đồng bằng Bắc Bộ. Nước sông đỏ như màu gạch non. Hai bên bờ, những bãi mía, nương dâu xanh mướt một màu. Bình thường, dòng sông luôn hiền hoà và lặng lẽ. Nhà thơ Tế Hanh từng viết về dòng sông của ông:
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Đó là con sông của nhà thơ Tế Hanh, còn con sông Hồng của chúng tôi không xanh biếc, nước không trong vắt như những dòng sông khác. Nước sông Hồng đục đỏ như màu gạch non. Mùa lũ về lại đỏ ngàu như mặt gã say rượu. Nhưng với tôi, nó vẫn luôn là một con sông hiền hòa, bao tháng năm cần mẫn bồi đắp cho vùng đồng bằng đỏ nặng phù sa.
Dòng nước ta tự nghìn năm đỏ thắm,
Tự nghìn năm nhuần thấm đất Tiên Rồng,
Tự nghìn năm cuồn cuộn chảy về Đông,
Đã chứng kiến biết bao ngày lịch sử.
Môi thời điểm khác nhau trong ngày, con sông hồng lại đẹp một vẻ đẹp riêng. Buổi sáng nhờ mặt trời thân thiện chiếu vàng, dòng sông như được khoác thêm một chiếc áo choàng lung linh, dát bạc lên trên lớp áo đỏ gạch. Trưa đến, những hạt nắng thi nhau xuống tắm làm cho con sông ánh lên màu nắng vàng hoe. Đặc biệt khi chiều về, khi ánh mặt trời dần dần dịu lại, sông lại trở về lớp áo giản dị thường ngày, là nơi để trẻ con vui đùa, các bà mẹ vừa nói chuyện vừa giặt quần áo, cảnh sinh hoạt tấp nập, đông vui, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng cười khanh khách của lũ trẻ.
Buổi chiều ven sôngLúc chiều tà, ánh hoàng hôn đỏ sẫm phía trời Tây. Từ trong phố, từng tốp người lớn, trẻ con đổ ra bến để được thoả thích bơi lội, ngụp lặn giữa dòng nước mát lạnh của sông Hồng. Đã bao đời nay, dòng sông bao dung mở rộng vòng tay vỗ về, ôm ấp, đem lại niềm sảng khoái cho con người sau một ngày lao động vất vả. Riêng đối với tuổi thơ chúng em, còn gì sung sướng hơn được túm năm tụm bảy vui đùa trong sóng nước hay rủ nhau thuê một chuyến đò ngang sang bên kia sông bắt dế, bắt bướm hay mua ngô non về đốt lửa nướng ngay dưới chân đê, chia nhau vừa ăn vừa nô giỡn. Mùi ngô nướng thơm ngọt lan xa trong cơn gió lồng lộng thổi dọc triền sông, vấn vít trong những mái tóc trẻ thơ hoe vàng vì dãi nắng.
Ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là. . Buổi chiều trên dòng sông Hồng đặc biệt yên ả và thanh bình. Khi chiều buông, mặt trời bắt đầu lặn sau những rặng tre, ánh dương của chiều tà nhuộm hồng một góc trời dòng sông lại càng trở lên đẹp hơn, từng đám bèo xanh lặng lờ trôi, có một đám nhỏ dạt vào ven bờ. Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống , những đám mấy xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam.
Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc cano đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi. Tiếng những chiếc cano ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi.
Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về . Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trọng im lặng . Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước.
Nhà thơ Nguyễn Hoàng đã có những câu thơ như thế này trong bài thơ sông Hồng của ông:
Tôi đứng đây bên bờ sông Hồng
Mắt nhìn theo dòng nước mênh mông,
Thả hồn mình cùng dập dềnh con sóng
Chợt thấy như thanh thản trong lòng.
Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Kỉ niệm về những buổi chiều ven sông lộng gió, cùng vui đùa, cùng ngăm nhìn dòng sông là những kỉ niệm sẽ gắn bó mãi với tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được con sông quê hương gắn liền với tuổi thơ tôi.
TỪ KHÓA TÌM KIẾM
DÒNG SÔNG
DONG SONG
SÔNG QUÊ HƯƠNG
TẢ DÒNG SÔNG
BUỔI CHIỀU
Leave a Reply