Cảm nghĩ của em về tình yêu thương, sự che chở của lòng mẹ trong bài thơ Con Cò của Chế Lan Viên và tình yêu mẹ của em bé trong Mây và sóng của Tago

Đề bài: Cảm nghĩ của em về tình yêu thương, sự che chở của lòng mẹ trong bài thơ Con Cò của Chế Lan Viên và tình yêu mẹ của em bé trong Mây và sóng của Tago

Tình mẫu tử luôn là đề tài bất tận trong thơ ca cũng như trong nhạc họa. Những nhà thơ vốn là những người giao cảm tâm hồn với đời, họ đặt cảm xúc của mình để làm nên những tác phẩm giàu ý nghĩa. Nếu Chế Lan Viên có bài Con cò nói về tình mẹ thương con thì Tago có bài Mây và sóng thể hiện tình yêu của em bé dành cho mẹ.

Trước hết là tình yêu thương và sự che chở của lòng mẹ trong bài thơ Con cò của Chế Lan Viên. Hình ảnh cánh cò không xa lạ với con người Việt Nam, cánh cò từ trong ca dao đi vào giấc ngủ của em bé bằng những lời ru của mẹ. Những con cò không có mẹ cò phải tự kiếm lấy ăn, cò đi ăn đêm đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao. Con có mẹ con ăn rồi ngủ, có gặp cành mềm thì mẹ cũng sẵn tay nâng

Ngủ yên, ngủ yên, ngủ yên

Cho cò trắng đến làm quen

Cò đứng ở quanh nôi

Rồi cò vào trong tổ…

Cánh cò kia hay cũng chính là cánh tay mẹ, con cò kia hay cũng chính là mẹ dành tất cả cuộc đời bên con. Dù mai này con lớn lên, mẹ sẽ theo từng bước chân con đi học. Con làm thi sĩ thì cánh cò vẫn bay hoài chẳng nghỉ trong những hơi mát câu văn. Dù cho thời gian hữu hạn, đời người hữu hạn thì tình mẹ thương con luôn vô hạn vượt mọi khoảng cách về không gian và thời gian “Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”.

Cũng là tình mẫu tử nhưng bài thơ của Tago lại là tình cảm của em bé dành cho mẹ. Với sự tưởng tượng đầy phong phú bay bổng của mình, em bé nói chuyện với những người trong mây và trong sóng. Họ vui chơi ca hát cả ngày, vui với trăng với mây. Họ cất tiếng mời gọi em đi chơi cùng họ, dù thích thú nhưng em vẫn nghĩ tới mẹ của mình. Em không thể để mẹ em ở lại một mình được nên em đã tự nghĩ là những trò chơi. Trong trò chơi ấy, em là mây, mẹ là trăng, mây ôm trăng còn bầu trời kia là ngôi nhà của hai mẹ con. Em là sóng thì mẹ là biển, sóng vỗ vào biển giòn vang:

Nhưng con biết một trò chơi hay hơn trò ấy

Con sẽ là sóng, mẹ sẽ là một bờ biển lạ lùng.

Con sẽ lăn, lăn, lăn mãi

và vỗ vào gối mẹ, cười vang.

Và không một ai trên cõi đời này biết nơi đâu mẹ con ta đang ở.

Hai bài thơ như bổ sung cho nhau làm nổi bật lên tình mẫu tử thiêng liêng. Tình mẫu tử ấy giờ đây không đơn thuần là tình mẹ dành cho con nữa mà nó còn là tình yêu thường của con dành cho mẹ. Chỉ khi hai mẹ con yêu thương nhau thì mới làm nên tình mẫu tử trọn vẹn.