Cảm nhận của em về đoạn trữ tình ngoại đề ở cuối thiên truyện Số phận con người

Đề bài: Cảm nhận của em về đoạn trữ tình ngoại đề ở cuối thiên truyện Số phận con người “Hai con người côi cút, hai hạt cát đã bị sức mạnh phũ phàng của bão tố chiến tranh thổi bạt tới những miền xa lạ… cái gì đang chờ đón họ ở phía trước? Tự nhiên tôi muốn nghĩ rằng con người Nga đó là người có ý chí kiên cường không gì bẻ gãy được, và sống bên cạnh bố, chú bé kia một khi đã lớn lên có thể đương đầu với mọi thử thách, sẽ vượt qua mọi chướng ngại trên đường, nếu như Tổ quốc kêu gọi”.

Sô-lô-khốp là một nhà văn người Nga nổi tiếng, trong số những tác phẩm nổi tiếng của mình, bạn đọc thế giới biết đến ông trước hết ở tác phẩm Số phận con người. Đọc tác phẩm này người đọc không thôi buồn cùng nhân vật, khóc cùng nhân vật. Đặc biệt đoạn trữ tinh ngoại đề để lại cho người đọc nhiều cảm nhận: “Hai con người côi cút, hai hạt cát đã bị sức mạnh phũ phàng của bão tố chiến tranh thổi bạt tới những miền xa lạ… cái gì đang chờ đón họ ở phía trước? Tự nhiên tôi muốn nghĩ rằng con người Nga đó là người có ý chí kiên cường không gì bẻ gãy được, và sống bên cạnh bố, chú bé kia một khi đã lớn lên có thể đương đầu với mọi thử thách, sẽ vượt qua mọi chướng ngại trên đường, nếu như Tổ quốc kêu gọi

Trước hết ta cần hiểu thêm về đoạn trữ tình trên, “hai con người côi cút” ở đây chính là Xô –cô-lốp và bé Vania. Họ là những hạt cát nhỏ bé bị chiến tranh tàn phá trở thành những người mồ côi, những người côi cút. Họ bị thổi bay tới những miền xa lạ khác và không biết trong tương lai mờ mịt ấy cái gì đang chờ đợi họ. Tuy nhiên tác giả tin rằng con người Nga luôn có ý chí kiên cường, vượt qua tất cả bên cạnh những người thân yêu của họ. Vì thế rồi mai đây, mọi khó khăn sẽ bị bỏ lại đằng sau, cậu bé Vania sẽ lớn lên và có thể đương đầu với mọi khó khăn trên đường đời.

Tại sao nói Xô-cô-lốp và Vania là những người côi cút? Bởi vì sức mạnh tàn phá của cơn bão chiến tranh. Xô-cô-lốp vốn là một người mồ côi từ nhỏ nhưng lớn lên cũng may mắn lấy được một người vợ và có ba đứa con trong số đó có một cậu con trai rất giỏi toán. Những tưởng cuộc sống bình an như thế nhưng bất ngờ chiến tranh xảy ra, Xô-cô-lốp phải lên đường nhập ngũ tham gia Hồng quân để chống lại phát xít đang hoành hành khắp thế giới. Chiến tranh tàn ác kia đã cướp mất đi những người thân yêu của anh. Trong một lần ném bom, ngôi nhà của anh cùng những người thân yêu đã ra đi mãi mãi. Anh ở nơi chiến trường bị phát xít bắt giam suốt nhiều ngày. Đến khi chiến tranh chuẩn bị kết thúc, Hồng quân thắng lợi, anh được gia tù anh nghe tin người con trai tài giỏi của anh đang làm đại úy. Anh vui mừng khôn xiết khi anh vẫn còn một người thân yêu bên cạnh mình. Nhưng niềm vui đó không được bao lâu thì ngày thắng lợi cũng là ngày con trai anh hi sinh. Anh đau lòng khi sau bao nhiêu năm xa cách đó lại là ngày cuối cùng anh được nhìn thấy con trai mình. Người lính năm nào trở về, sống cô độc, sống nhờ tại một gia đình người bạn, ngày lái xe để kiếm sống. Những kỉ niệm gia đình ùa về khiến cho mỗi tối anh phải rơi nước mắt. Còn cậu bé Vania thì sao? Một cậu bé vẫn chưa biết gì, cậu không biết bố mẹ mình ở đâu cũng chưa đủ khả năng để tự lo cho mình. Quần áo thì rách bươm xơ mướp. Có thể nói sự tàn phá của chiến tranh không chỉ ở trên cơ thể con người mà còn tàn phá cả tinh thần con người. Hai con người ấy đến bên nhau, sưởi ấm cho nhau nhưng rồi cũng bị thổi bạt tới những miền xa lạ.

Tác giả nhận thấy rằng bản chất con người Nga là kiên cường bất khuất vì thế dù tương lai mờ mịt “không biết điều gì chờ họ phía trước” nhưng Sô lô khốp luôn có một niềm tin rằng họ sẽ vượt qua tất cả những khó khăn trong tương lai mù mịt vô định ấy. Chỉ cần họ bên nhau, sưởi ấm trái tim nhau thì tình cảm thiêng liêng ấy sẽ khiến họ vượt qua tất cả. Để rồi cuối cùng khi cậu bé Vania lớn lên, cậu sẽ thừa hưởng sự kiên cường của người cha nuôi của mình và những khó khăn ngoài cuộc đời kia sẽ không là gì. Thâm chí một lần nữa nếu tố quốc kêu gọi cậu cũng sẵn sàng đứng lên trở thành một người lính gan dạ, quả cảm như cha cậu.

Có thể nói không phải ngẫu nhiên tác giả thêm một đoạn trữ tình ngoại đề. Dụng ý nghệ thuật của tác giả là để kết cấu mở kích thích trí tưởng tượng của người đọc. Chắc hẳn mỗi người đọc sẽ chọn cho mình một kết thúc cho tương lai của hai cha con nhưng dù kết thúc nào đi nữa thì hai cha con vẫn hiện lên đẹp đẽ với phẩm chất kiên cường của con người Nga.