Đề bài: Hãy nêu cảm nhận của em về “Quang cảnh làng mạc ngày mùa” của Tô Hoài.
Từ lâu đề tài miêu tả về những làng quê Việt Nam dân dã đã đi vào lòng người sáng tác cho ra những tác phẩm tuyệt vời, Nhà văn Tô Hoài cũng đã phác họa rõ hình ảnh đó qua bài văn “Quang cảnh làng mạc ngày mùa” Nó đơn giản chỉ là đồng ruộng, cảnh vật qúa đỗi thân thiết, hơn hết thảy đó là sự miêu tả để nổi bật hình ảnh người dân lao động tuy vất vả nhưng luôn vui vẻ trong những ngày mùa gặt, hình ảnh đó khiến ta đọc xong vẫn đọng lại những kí ức ngọt ngào về thời tuổi thơ quý giá.
Bắt đầu bài văn, tác giả đã nhắc đến ngày mùa giữa mùa đông nắng ấm vẫn chan hòa , vụ mùa này rất bội thu với những người nông dân, tác giả có nhắc màu vàng tươi là màu chủ đạo rất trù phú, đầm ấm từ vô vàn cảnh vật tạo nên vì vậy màu vàng đó nó không hề giống nhau. Cụ thể các màu vàng so sánh với nhau là: Với bông lúa có màu vàng xuộm của lúa chín nặng trĩu. Nắng vàng hoe là màu vàng nhạt tươi sáng đúng như miêu tả màu vàng này khiến ta có cảm giác không nắng gắt hay oi bức làm con người dễ chịu hơn.
Với quả xoan đặc trưng cho vùng quê với màu vàng bóng bao bọc vỏ ngoài thật khiến ta bị kích thích vị giác, gợi lên một cảm giác quả chín hết mức chín trên cành đến độ ngọt lịm, thật thích thú dưới con mắt con trẻ, còn lá mít, tàu lá chuối theo quan sát là màu vàng ối một màu vàng rải đều khắp bề mặt lá. Chi tiết lá sắn héo, tàu đu đủ cũng được tác giả chú ý để miêu tả với màu vàng sáng vàng tươi chứng tỏ khoảng thời gian lá chỉ mới héo. Và chắc hẳn chẳng thể thiếu một số sản vật đặc sản của miền quê là buồng chuối với màu chín vàng ruộm rất ngon, bụi mía vàng xọng là màu vàng chứa nước đầy ắp phát triển rất tốt.
Đến lượt rơm, thóc được người dân phơi dưới nắng để giúp mau khô ta có thể dễ bắt gặp ở bất cứ nơi nào trên đường cũng như sân nhà rất nhiều với màu vàng giòn như có thể sắp gẫy ra. Tác giả miêu tả bộ lông con gà và con chó màu vàng óng ả, béo tốt và mượt mà. Lớp lớp mái nhà phủ màu vàng rơm màu rất mới. Tác giả bên cạnh cảnh vật không quên miêu tả con người biến thành chủ đạo cho cả bức tranh sự chăm chỉ bất kể ngày đêm buông bát đũa là ra đồng, say mê đến lạ không hề xuất hiện thoáng chút mệt mỏi, có lẽ thời tiết cũng rất ủng hộ cho vụ gặt này. Đây là một vẻ đẹp vừa sinh động đủ làm cho bức tranh hoàn hảo.
Qua cả bài văn, ta cóthể thấy tác giả là người yêu quê hương sâu đậm.Phải có con mắt tinh tế đểcó thể cảm giác từng thứ một từ người dân, đến cảnh vật vô tri. Khiến cho tác phẩm rất đáng quý về làng quê ấy, khiến lòng tự hào đất nước tăng lên.
Leave a Reply