Đề bài: Em hãy đóng vai bác Thứ, nhân vật trong truyện ngắn Làng của Kim Lân để kể lại chuyện ông Hai ở nơi tản cư
Độ ấy đang mùa chiến dịch chống Pháp, người dân phải tản cư đi nơi khác, trong đó tôi có quen một người dân tản cư là ông Hai – người làng chợ Dầu. Ông ấy rất đặc biệt nếu như tôi không gọi là phiền toái. Ngày nào cũng như ngày nào ông sang nhà tôi vén quần lên tận bẹn và kể chuyện về làng của ông ấy. Ông Hai cứ làm như làng của ông ấy là nhất, là tuyệt vời, ông kể từ cái đường đá xanh, đến cái đình làng và những ô ruộng.
Ông nói ông chẳng bao giờ muốn đi tản cư, có lần bà về khóc nửa nở tác động hết người này đến người khác thì ông mới chịu đi vì nghĩ một mình bà ở nơi xứ người với lũ con nheo nhóc làm sao mà chịu nổi. Ông kể nhiều đến mức, ban đầu tôi còn nghe về sau tôi cứ kệ để cho ông kể còn đầu óc tôi nghĩ việc khác. Thỉnh thoảng thấy tôi lơ đãng ông lại hỏi xem tôi có còn nghe không. Ông ấy phiền toái thật nhưng tôi thấy ông chân thật và chất phác quá, ông yêu ngôi làng của mình như yêu ông cha mình vậy, có cái gì đó thiêng liêng và bất tử.
Tôi với ông sống cùng một chỗ, thuê chỗ ở cùng một mụ chủ nhà. Mụ này không phải dạng ngoan ngoãn, lấy đến ba đời chồng rồi mà cuối cùng chẳng ở được với ai. Gia đình tôi không phải dạng dễ bắt nạt nên mụ chẳng xơ múi được gì chứ gia đình nhà ông hai thường xuyên bị mụ để ý dòm ngó, nay xin cái này mai xin cái khác, dùng đồ người khác mà như đồ của mình.
Hôm lâu bỗng tôi không thấy ông sang nhà tôi kể chuyện làng chuyện xóm nữa. Tôi thấy nhẹ cả người nhưng rồi lại thấy lo cho ông hai. Chắc là có chuyện gì chứ bình thường tự nhiên sao lại không sang. Sau đó tôi mới biết được tin làng ông theo Việt gian cho nên ông mới như vậy. Ông chẳng ra khỏi nhà, tôi muốn chạy sang hỏi thăm an ủi vì tôi biết ông yêu cái làng của ông dữ lắm nhưng lại sợ ông xấu hổ không tiếp. Mấy ngày liền ông chẳng đi đâu, thế rồi một hôm cái tin làng chợ Dầu theo Tây được cải chính. Đó không phải tin thật thì mới thấy ông chạy sang nhà tôi nói liên thoắng vài điều rồi đi mất. Tôi ra cửa trông theo, ông vui đến mức cái mụ chủ nhà mà ông chẳng bao giờ muốn gặp mặt, thế mà hôm nay ông lại đến và cười nói với mụ ta.
Tôi thấy cũng mừng cho ông Hai, bỗng nhiên tôi thấy yêu mến ông lạ thường. Một con người tuổi đã cao nhưng lại luôn có ý chí sắt đá và niềm tin vào cụ Hồ. Ông yêu làng ông bao nhiêu thì ông yêu nước bấy nhiêu.
TỪ KHÓA TÌM KIẾM
KE LAI TRUYEN NGAN LANG CUA KIM LAN
KỂ LẠI TRUYỆN NGẮN LÀNG CỦA KIM LÂN
EM HAY DONG VAI BAC THU KE LAI TRUYEN NGAN LANG CUA KIM LAN
EM HÃY ĐÓNG VAI BÁC THỬ KỂ LẠI TRUYỆN NGẮN LÀNG CỦA KIM LÂN
Leave a Reply