Bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa tả cảnh cơn mưa rào mùa hạ ở vùng đồng bằng Bắc bộ, khi mưa thường có gió mạnh, sấm chớp. Dựa vào bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa hãy tả lại cảnh mưa mà em quan sát
Mẫu số 1 – Dựa vào bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa hãy tả lại cảnh mưa mà em quan sát
Bữa đó đang buổi mùa màng, mẹ tôi vẫn còn đi làm ngoài ruộng. Tôi ở nhà với bà và trông đống thóc to lớn trải dài như dát vàng cả một cái sân rộng. Nắng tháng sáu gay gắt khiến đôi chân của bất kì ai khi chạm xuống cái sân ấy đều như dẫm phải một hòn than chưa tàn. Nắng gay gắt là vậy nhưng tiết trời tháng sáu cũng lắm tai ương, đôi khi ông trời vui buồn thất thường giống như người con gái giận dỗi khi đang yêu vậy, chốc nắng, chốc mưa không ai có thể đoán trước được.
Khi đó tôi và bà đang ngồi đan những chiếc bị, bà đan bị to, tôi đan bị bé để kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Đây cũng là một nghề thủ công truyền thống của quê tôi. Trời đang nắng bỗng mây đen kéo tới, cơn đằng đông to đùng, mây đen như bàn tay của một người khổng lồ che kín mặt trời khiến cho ánh sáng dù có cố gắng cỡ nào cũng không thể xuyên qua bàn tay đen tối ấy. Mặt đất tối sầm lại, hai bà con ngưng việc tức tốc, người cào, người quét cả một sân thóc to thành một đống lớn. Gió bắt đầu nổi lên cuốn lá, bụi, vỏ trấu quyện lại với nhau thành lốc xoáy nhỏ giữa sân nhà. Hai bà cháu cố gắng mở to mắt rồi lại chớp chớp khỏi bụi và quét cho nhanh sân thóc to ấy. Bà khỏe nhưng cũng đã già rồi nên nhìn thấy bà gồng mình với sân thóc tôi cũng xót lắm, giá như tôi lớn hơn tôi có thể cào thay bà để bà quét cho nhẹ. Chừng được nửa sân thì độp độp những hạt mưa to như chiếc chén uống nước đáp mình xuống sân nhà và để lại dấu vết của mình trên chiếc sân đó.
Mưa kéo từ mức độ chậm đến mức độ nhanh, độp độp rồi tanh tách trên những mái tôn rồi rào rào tiếng mưa quật cây, mưa đánh cả vào lưng người, nó rát không khác gì những trận đòn của bà khi tôi hư vậy. Quét xong được sân thóc thì hai bà cháu cũng đang ướt một phần người, vội chạy vào nhà cả hai người nhìn nhau thở phào nhẹ nhõm. Bà đưa ánh mắt ra nhìn đống thóc rồi lại nhìn trời như trách mắng ông trời cho mưa đột ngột, đống thóc của bà đã mẩy đã khô. Yên vị trong ngôi nhà nhỏ nhìn ra ngoài trời những giọt mưa rơi chéo xuống đất, xuống cây cối, xuống ngôi vườn thân yêu và xuống cả mái nhà nữa. Không biết có phải gió thổi cho mưa rơi nghiêng hay mưa tự rơi theo cách như thế.
Từng dòng nước lớn chảy từ trên mái nhà xuống ào ào như người ta đổ nước vô ruộng lúa vậy. Nước theo độ dốc của sân nhà chảy thẳng ra cổng rồi xuống cống. Mưa cuốn hết đi những bụi bặm, lá rụng trên sân. Một vài hạt thóc không may mắn cũng bị sức mạnh của mưa cuốn đi. Tiếng sấm bắt đầu vang lên rầm rộ, đanh thép hơn, chú cún nhỏ sợ hãi chạy vào trong bếp xù lông lên lắc cái đầu cho nước bắn tứ tung ra nền bếp rồi nằm thu lu dưới chiếc hòm tôn đựng thóc. Gà mẹ dẫn gà con đi vào nhà để xe, người mẹ hiền từ ấm áp ấy dang rộng đôi cánh cho những đứa con nhỏ nhắn xinh xắn của mình chui vào trong đó. Con dế mèn trong bụi chuối nhảy ra tắm mưa thỏa thích, cất tiếng hát rè rè nhưng đáng yêu của chúng. Những con muỗi gió cũng được dịp tái ngộ, bay ra quân quýt lấy nhau như anh em xa ngày mới gặp lại.
Trong cơn mưa chưa ngớt ấy mẹ tôi vác cày đi về, mẹ đội sấm đội chớp đội cả trời mưa lớn để đi về. Trong lòng tôi thương mẹ vô cùng, đôi mắt mẹ đỏ đi vì những hạt mưa liên tục xối vào mặt, hai tay lạnh buốt, chiếc nón lá ướt đẫm thâm lại vì mưa. Cơn mưa ấy tuy đến không đúng lúc nhưng nó đã mang lại cho tôi rất nhiều cảm xúc và tình yêu gia đình.
Từ bài thơ Mưa – Trần Đăng Khoa em hãy viết bài văn miêu tả lại trận mưa theo quan sát và tưởng tượng của em – Mẫu 2
Trên trời những đám mây đen bắt đầu kéo tới, chẳng hiểu vì sao trời đang nắng bỗng có mưa bất chợt. Nếu như mưa bé thì chỉ gọi là mưa bóng mây nhưng đằng nay mây đen che kín bầu trời, có lẽ một cơn mưa rào sắp trút một lượng nước vô cùng lớn xuống đường làng, ngõ xóm em.
Ngoài sân những con mối bắt đầu bay ra, con bay thấp con bay cao bay loanh quanh trước cửa nhà như báo hiệu cho người nông dân biết trời sắp có cơn mưa lớn. Gió bắt đầu thổi mạnh hơn, mối bay ra càng nhiều, ban đầu chỉ có khoảng chục con nhưng về sau mối đã bay khắp cả sân nhà. Gà mái mẹ dẫn đàn con đi ăn cả ngày giờ cũng gọi con tán loạn cả lên để về ổ trước khi cơn mưa ập đến.
Gà mái mẹ xù lồng, vẫy cánh miệng cục ta cúc ta, chân chạy trước đầu ngoảnh lại nhìn theo lũ con lít nhít của mình. Xem chừng như cô gà ấy đang rất vội, lũ gà con lông mượt như tơ, những bộ lông vàng cũng xù lên trước gió miệng chiêm chiếp đáp lại lời mẹ và chạy theo. Gà mẹ nấp dưới một bụi khoai, dang đôi cánh cho lũ gà con chui vào đó. Trời mây đen nổi gió, những chiếc lá mía như những chiếc gươm đang múa, những bụi tre lào rào, cây lá quấn vào nhau như một mớ tóc rối. Những đàn kiến hành quân về tổ, gió thổi cỏ gà rung rung, gió thổi lá bay, lá cuốn bụi bẩn tạo thành nhưng cơn lốc nhỏ dưới sân xoáy xoáy rồi lại ngừng. Hàng bưởi đu đưa bế những đứa con đầu trọc lóc. Chớp rạch ngang trời một cái, sấm sét kéo đến ầm ầm, tiếng sấm giòn như tiếng cười khanh khách. Mưa bắt đầu rơi xuống từng hạt lộp bộp, mưa chéo sân, mặt đất đang nóng vì nắng gặp mưa như sủi bọt. Ngọn mùng tơi như nhảy múa, chó thì sủa, cóc thì nhảy ầm ầm.
Một cảnh tượng vô cùng thích thú. Cây lá ngả nghiêng rồi đu đưa như thỏa thích hả hê lắm. Trong cơn mưa ấy những người nông dân, những người cha, người mẹ đội sấm, đội mưa đội chớp từ đồng về nhà.
Bài văn mẫu hay liên quan đến bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa:
Em hãy tả một cơn mưa rào ở miền Bắc. Dựa vào bài thơ “Mưa” của Trần Đăng Khoa