Dưới đây là bài văn mẫu hay với đề bài “Em hãy phân tích bài thơ Bếp Lửa – Bằng Việt, để thấy được tình cảm bà cháu được thể hiện trong tác phẩm.”
Bếp lửa là bài thơ thể hiện tình cảm gắn bó của hai bà cháu trong những năm tháng gian nan, tình cảm đó vẫn sáng lên nhờ sự gắn bó thân thiết và da diết trong con người. Và với những vần thơ đậm tình yêu thương, tác giả đã thể hiện nỗi lòng của mình trong từng câu thơ.
Mở đầu bài thơ tác giả đã thể hiện một hoàn cảnh sống thiếu thốn, nhưng ấm áp tình yêu thương trong tâm hồn của hai bà cháu, một hình ảnh bếp lửa đang ấm lên mỗi ngày với sự chắt chiu tình yêu thương, nồng đượm của tình bà cháu:
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa!
Tình cảm của người cháu đối với người bà là sự yêu thương thành kính, bà và cháu đều gắn với hình ảnh bếp lửa, chờn vờn sương sớm, và đã vất vả để nuôi dạy cháu nên người và chính hình ảnh bếp lửa đó cũng thể hiện tình cảm ấm áp, một tình cảm của sự gắn bó da diết trong tâm hồn của mỗi người:
Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói
Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi,
Bố đi đánh xe, khô rạc ngựa gầy,
Chỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháu
Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay!
>>Phân tích bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt văn lớp 9
>>Phân tích hình tượng người bà trong bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt
>>Những bài văn mẫu hay liên quan đến bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt
Hình ảnh bếp lửa đã gắn bó với hình ảnh của người cháu từ khi lên 4 tuổi, một tình cảm ấp đượm biết bao nhiêu sự yêu thương, hình ảnh bà với bếp lửa và những nỗi nhớ dai dẳng ấp iu và gắn bó với người cháu, cũng được thể hiện sâu sắc trong từng vần thơ “cháu đã quen mùi khói”. Bếp lửa đã gắn bó với người cháu từ khi còn nhỏ, cùng 2 bà cháu và gia đình đi qua những năm tháng đói khổ khi ấy” bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy” . Đó là ký ức về một giai đoạn khó khăn vất vả, cháu nghĩ mà đến bây giờ sống vẫn còn cay.
Tám năm ròng, cháu cùng bà nhóm lửa
Tu hú kêu trên những cánh đồng xa
Khi tu hú kêu, bà còn nhớ không bà?
Bà hay kể chuyện những ngày ở Huế.
Tiếng tu hú sao mà tha thiết thế,
Mẹ cùng cha công tác bận không về,
Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe,
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học
Sự gắn bó làm nên một tình cảm thiêng liêng nó in sâu vào tâm hồn người cháu. Tiếng tu hú, thứ âm thanh quen thuộc ở đồng quên báo hiệu mùa lúa chín, nó như giục giã, như khắc sâu thêm cảnh côi cút khó nhọc của 2 bà cháu, nó da diết khiến lòng người trỗi dậy những hoài niệm xa xôi về những năm tháng khó khăn. Bao nhiêu năm tháng ròng rã vì mưu sinh cha mẹ không có nhà, bà như người mẹ chăm sóc cháu, dạy cháu học, dạy cháu làm và bên bếp lửa hồng ấm nồng bà kể chuyện cho cháu nghe. Hai từ bà cháu lặp đi lặp lại 4 lần đan xen gợi cảm giác quấn quýt của 2 bà cháu. Hoàn cảnh sống khó khăn, nhưng tình yêu thương của người bà đối với cháu vẫn không hề thay đổi, khó khăn thì bà cháu rau cháo nuôi nhau, với bao sự mệt nhọc nhưng bà vẫn không biết mệt mỏi, vẫn nặng nhọc gánh sương yêu thương và chăm sóc cháu:
Nhóm bếp lửa nghĩ thương bà khó nhọc,
Tu hú ơi! Chẳng đến ở cùng bà,
Kêu chi hoài trên những cánh đồng xa?
Vẫn bên bếp lửa, vẫn tiếng tu hú ấy nhưng giờ đây cháu đã phải đi xa bà. Gặp lại hình ảnh và âm thanh thân thương ấy làm người cháu nhớ và lo cho bà, những tiếng tu hú ngoài kia vẫn còn kêu hoài, tác giả mong ước nó đến ở cùng bà, để thay cháu làm bạn cùng bà, để bà vơi đi sự cô đơn, sự mệt nhọc của cuộc sống. Nhớ và lo cho người bà rồi bên ánh lửa cháu lại hoài niệm về hình ảnh người bà:
Năm giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi
Hàng xóm bốn bên trở về lầm lụi
Đỡ đần bà dựng lại túp lều tranh
Vẫn vững lòng, bà dặn cháu đinh ninh:
“Bố ở chiến khu, bố còn việc bố,
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ,
Cứ bảo nhà vẫn được bình yên!”.
Năm đó giặc đến đốt làng, toàn bộ mọi thứ đều bị thiêu trụi, người dân giúp bà cháu dựng túp lều tranh để sống. Nhưng bà vẫn không quên dặn dò cháu có viết thư không được kể cho bố bởi bà lo bố sẽ phải lo lắng, sẽ không tập trung được cho công việc. Đó là hình ảnh người bà kiên cường, lúc nào cũng đau đáu lo cho con cho cháu lo cho cách mạng. Hình ảnh hai bà cháu gắn bó cùng với nhau vượt qua mọi khó khăn gian nan, đã làm cho cháu thêm niềm tin, vững bước hơn trong cuộc sống. Dù hoàn cảnh sống khó khăn nhưng bà dặn cháu vững tin để cho bố mẹ còn yên tâm công tác, hình ảnh bà tần tảo, lo lắng cho con và cháu đã thể hiện một tấm lòng cao thượng của bà:
Rồi sớm rồi chiều, lại bếp lửa bà nhen,
Một ngọn lửa, lòng bà luôn ủ sẵn,
Một ngọn lửa chứa niềm tin dai dẳng…
Một hình ảnh bếp lửa lại được lặp lại, bà nhóm bếp lửa lên để thể hiện một niềm tin dai dẳng, một ngọn lửa vẫn được bà ấp ủ trong trái tim của mình, hình ảnh sớm chiều được nhìn thấy hình ảnh của bà cũng đủ để cháu ấm lòng:
Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa
Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ
Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm
Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Nhóm niềm yêu thương, khoai sắn ngọt bùi,
Nhóm niềm xôi gạo mới, sẻ chung vui,
Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ…
Ôi kỳ lạ và thiêng liêng – bếp lửa!
Cả năm tháng cuộc đời, bà luôn lận đận trong cuộc sống vì con và vì cháu, mấy chục năm trôi qua, đến tận bây giờ hình ảnh của bà vẫn không hề bị phai nhạt trong tâm hồn của người cháu, thói quen của bà vẫn dạy sớm, nhóm bếp lửa lên, và một bếp lửa vẫn ấm đượm tình cảm, những tình yêu thương, sự gắn bó của hại bà cháu trong cảnh khoai sắn ngọt bùi, với những niềm vui mới. Bao nhiêu năm trôi qua nhưng tình cảm về bếp lửa kì lạ, thiêng liêng vẫn luôn còn đó, nó thể hiện niềm vui mới trong cảnh chung vui của tâm tình, hình ảnh bà cháu gắn bó trong cuộc sống và mang lại nhiều tình cảm da diết thiêng liêng. Biết bao khó khăn cháu và bà cũng đã đều trải qua, cơm sắn ngọt bùi, một niềm vui của tuổi trẻ tâm tình kì lạ và thiêng liêng.
Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa?…
Khi lớn lên cháu đã đi xa để lo cho cuộc sống của mình, những hình ảnh người cháu luôn mong ngóng được trở về nơi bà đã nhóm lửa lên mỗi ngày và cũng nhắc nhở người cháu nên biết yêu thương, trân trọng tình cảm của bà đối với cháu, dù cho đi đâu xa, nhưng niềm vui với những ngọn lửa của muôn nhà, không lúc nào làm nhân vật người cháu nguôi ngoai đi cảm giác gần gũi đó, một cảm xúc đặc biệt và vô cùng gần gũi.
Hình ảnh người bà tần tảo và tình yêu thương, sự gắn bó của hai bà cháu đã nói lên tình cảm thiêng liêng, da diết đang dần lan tỏa và trở thành cảm xúc chủ đạo trong tác phẩm.
Trên đây là bài văn mẫu “Phân tích Bếp Lửa của Bằng Việt để thấy tình cảm bà cháu được thể hiện trong tác phẩm” để các em học sinh tham khảo và sáng tạo ra những bài văn riêng!