Tưởng tượng mình được nói chuyện với những người chiến sĩ lái xe Trường Sơn trong bài thơ Tiểu đội xe không kính của phạm Tiến Duật (yêu cầu viết đoạn mở bài)

Em hãy tưởng tượng mình được nói chuyện với những người chiến sĩ lái xe Trường Sơn trong bài thơ Tiểu đội xe không kính của phạm Tiến Duật (yêu cầu viết đoạn mở bài)

Mở bài 1:

Trước mắt tôi là những người chiến sĩ lái xe trong tiểu đội xe không kính. Ban đầu tôi hơi ngỡ ngàng, tôi trông thấy họ đang tiến dần về phía mình với chiếc xe không gương cũng chẳng kính nhưng về sau tôi vui mừng ngay. Tôi thích thú chạy về phía chiếc xe và cất tiếng chào các chú. Một chú mặt đen tối lại vì khói bom, nở nụ cười tươi với hàm răng trắng bước xuống. Chú mời tôi bước vào doanh trại với bếp Hoàng Cầm cùng nhau trò chuyện.

Mở bài 2:

Tôi may mắn được tham gia một chuyến du hành đi ngược thời gian về quá khứ. Tôi bước chân vào cỗ mấy ấy và nhấn vào khoảng thời gian kháng chiến chống Mỹ để gặp những người chiến sĩ lái xe trong tiểu đội xe không kính. Chỉ trong vòng một nốt nhạc, tôi đã đặt chân tại mảnh đất trên dải Trường Sơn. Trước mắt tôi những người chiến sĩ lái xe đang ngồi quây quần bên nhau trên bếp lửa Hoàng Cầm. Những chiếc xe không gương không kính đang đỗ gọn bên nhau, nghỉ ngơi sau nhưng giờ đi hàng ngàn cây số. Tôi lấy tự tin và bước đến chào các chú chiến sĩ.

Bài viết liên quan đến Bài thơ về Tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật:

>>Tham khảo thêm những bài văn mẫu hay liên quan đến bài thơ Tiểu đội xe không kính

>>Tưởng tượng về cuộc gặp gỡ của em và người lính lái xe trong bài thơ về tiểu đội xe không kính