Kể lại một câu chuyện ở vùng cao

Đề bài: Em hãy kể lại một câu chuyện thú vị khi em từ một miền xa xôi trở về.

Những ngày hè của tôi năm ngoái thật khác những năm trước, tôi được bố cho đi lên miền ngược là  Điện Biên để tham quan theo lời mời từ một người bạn bố. Với tôi những ngày đó thật thú vị và đặc biệt biết mấy từ khi tôi gặp một người bạn vùng cao cùng câu chuyện để  hiểu hơn về cuộc sống của con người nơi đây.

Chiếc xe dừng tại cổng bản Phù Lý trước sự niềm nở của một bác đứng tuổi, mặc bộ quần áo dân tộc nhiều họa tiết  được biết Bác là Thìn -trưởng bản làng. Theo chân bác trai này, tôi và bố cùng các cô chú trong đoàn di chuyển đến nhà bác cách đấy tám trăm mét để nghỉ ngơi. Thiên nhiên nơi đây đón chúng tôi bằng một làn gió mát, có nắng tỏa ra từ phía chân trời vì giờ cũng đã bắt đầu dần chuyển sang trưa.

 Con đường vào bản ngày càng khó khăn nên chúng tôi phải đi bộ, đường đất gồ ghề lắm, lúc này tôi đi sát cạnh bố, đã  đi quãng đường khá xa ai cũng mỏi chân được tin sắp đến nơi, bố động viên tôi đi vài bước nữa… Tôi trông từ đằng xa vài em nhỏ đang chạy chân đất đuổi nhau cười khúc khích rồi chơi trò con cù quay bên mé đường. Đến nơi, căn nhà rộng đẹp giống phong cách Tây Nguyên đã hấp dẫn  tôi  đầu tiên rồi đi thăm đến khu trang trại thiết kế xa nhà vì đất rộng, bác chỉ chúng tôi lên bậc thang tiến lên nhà, tôi ấn tượng ngay với bạn gái tầm tuổi tôi với con dao to đang ngồi đan váy hoa thổ cẩm nên cũng dừng lại theo sự tò mò…

 “Bạn ý giỏi thật, khéo thật”: Tôi nghĩ thầm.

Sau bữa ăn trưa thân mật, tôi lại lân la xin bố đi tìm hỏi về điều mới mẻ tôi vừa nhìn ban nãy…Tên bạn ý là Hiền, cháu gái của bác Thìn. Bạn khá vui vẻ hào hứng nói tôi nghe về cách dệt, cách đưa tay cho chỉ như nào, …

Hiền nói: “ Tớ cũng được biết nghề đan này nhà tớ có từ  lâu đời lắm rồi.Quanh đây  các bà các mẹ ở nhà toàn tự dệt vải, rồi đem chợ Huyện bán khi có phiên họp. Cách mẹ tớ dạy lại dễ hiểu nên tớ học nhanh lắm đấy!.”

“Ở quanh  này chắc mỗi nhà có một máy dệt này nhỉ?!. Nó to như thế có khó sử dụng với cậu lắm không?..” :Tôi hỏi H bằng sự thích thú mới.

Tôi đưa câu hỏi liên tục xoay quanh chiếc máy dệt được Hiền giải đáp ngay sau đó. Câu chuyện thu hút được  sự quan tâm của người lớn và tôi nhanh  chóng thỏa mãn sự tò mò ban đầu và được chỉ sờ tận tay từng bộ phận của máy dệt mà ở dưới thành phố tôi chưa từng thấy từ mẹ của Hiền. Chúng tôi ở lại với bạn được đi thăm một số nơi ở Điện Biên đẹp hơn trên ti vi tôi đã từng ngắm và ao ước đến đó. Kết thúc chuyến đi sau 2 ngày cùng ăn  cùng sống với gia đình Bác Thìn chúng tôi chia tay trong nuối tiếc, trở lại thành phố có quà về là gạo tẻ Điện Biên, cùng ít đặc sản ở đây.

Tôi rất vui vì sẽ có chuyện kể với bạn bè để khoe về nơi đây khi chúng tôi trở lại trường, và càng mong muốn quay trở lại nơi ấy khi lớn một lần nữa để khám phá thêm về nơi này.