Đề bài: Em hãy viết bài văn kể về ngày đầu tiên đi học của mình và nêu cảm xúc của em vè ngày quan trọng đó.
Mẫu 1 – bài văn kể lại ngày đầu tiên đi học
“ Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường. Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương…”. Lời bài hát vang lên từ chiếc đài nhà bác hàng xóm. Và đến bây giờ, khi đã học lớp Ba nhưng em vẫn nhớ như in ngày đầu tiên mẹ đưa em vào lớp Một với những kỉ niệm không thể nào quên.
Sáng hôm đó, đồng hồ báo thức reo vang đúng sáu giờ. Em tỉnh dậy thì đã nhìn thấy mẹ cặm cụi ở dưới bếp đang chuẩn bị đồ ăn sáng cho em. Nhìn thấy em mẹ vội giục đi đánh răng, rửa mặt để ăn sáng rồi đi học cho đúng giờ. Mẹ bảo ngày đầu tiên đi học phải đi học cho đúng giờ. Nghe vậy, em liền đánh răng, rửa mặt thật sạch sẽ và ăn sáng. Mẹ đã chuẩn bị quần áo và một cái ba lô có hình siêu nhân màu xanh rất đẹp mà mấy hôm trước mẹ đã đi chợ mua cho em.
Đúng sáu giờ ba mươi phút mẹ và em xuất phát. Cảnh vật ngoài đường trong con mắt em cũng thật khác lạ, tất cả như hòa chung niềm vui với ngày đầu tiên đi học của em. Chiếc xe máy chạy bon bon trên đường và nhanh chóng dừng lại trước cổng trường. Em thấy rất đông các bạn học sinh ở đó và cũng được bố mẹ đưa đi như em. Trường em thật to và rộng có lá cờ đỏ sao vàng được treo trang trọng ở giữa sân trường. Mặc dù mọi lần mẹ đưa em đi chơi có đi qua đó nhưng hôm nay trong một ngày đặc biệt thì hình như ngôi trường to và đẹp hơn nhiều.
Trống trường đã điểm, mẹ đưa em vào trong trường nhận lớp và nhận cô giáo. Cô giáo đưa chúng em vào lớp, em nhìn theo mẹ mà không muốn mẹ về. Mẹ dặn em phải ngoan, tan học mẹ đón. Em thấy mình mạnh mẽ hơn mặc dù mắt đã ươn ướt. Chúng em theo cô giáo vào trong lớp, ngồi trong lớp nhìn bạn nào cũng có vẻ bỡ ngỡ, sợ sệt như em. Tiếng cô giáo vang lên rất ấm như xóa tan sự yên tĩnh của lớp học. Cô giáo cho các bạn làm quen với nhau và xếp chỗ ngồi. Bàn em có bốn bạn, chúng em chào nhau rồi chuẩn bị vào giờ học. Giờ đây, bao sợ sệt gần như đã biến mất, em chỉ muốn mau chóng về nhà để kể cho mẹ nghe những gì ở trên lớp thôi.
Trống tan trường vang lên báo hiệu buổi học kết thúc. Học sinh ở các lớp ùa ra như ong vỡ tổ, em chạy ra cổng đã thấy mẹ đợi sẵn và nở nụ cười trìu mến đón em. Trên đường về, em tíu tít kể cho mẹ nghe về buổi học đầu tiên. Mẹ cười bảo: “ Đi học vui thế này thì phải chăm đi học nhé”. Em ngoan ngoãn “ dạ” và cười tít mắt. Tối hôm đó đi ngủ mà lòng hồi hộp mong đến buổi học hôm sau.
Em sẽ nhớ mãi buổi học đầu tiên của mình với những kỉ niệm sâu sắc. Và tự hứa sẽ chăm chỉ, cố gắng học tập thật tốt để không phụ công ơn dìu dắt của bố mẹ và thầy cô.
Theo: Ngọ Thị Quỳnh
Mẫu 2- bài văn kể về ngày đầu tiên đi học
Mở bài: Giới thiệu về ngày đầu tiên đi học
Năm nay em đã là học sinh lớp 3, đã có 3 năm gắn bó với ngôi trường Tiểu học, có 3 năm đi đến trường nhưng em vẫn không quên những cảm xúc của ngày đầu tiên đi học.
>>Kể về bà nội của em lớp 3
>>Kể về thầy cô giáo cũ của em lớp 3
>>Kể về một người lao động trí óc mà em biết.
Thân bài: Kể ngày đầu tiên đi học
Hôm đó vào thứ 2, sau ngày lễ khai giảng, cô dặn chúng em mang sách vở theo thời khoá biểu. Trước hôm đi học đầu tiên, mẹ đã mua cho em đủ bộ sách giáo khoa lớp 1, em ngắm ngía từng cuốn sách mà không thấy chán. Mẹ cũng mua cho em quần áo và dép mới. Đêm trước ngày bước vào lớp Một, em vô cùng hồi hộp, em không ngủ được sớm như mọi ngày, mẹ đã nhắc em cần ngủ sớm để ngày mai bước vào học. Nhờ có lời hát của bà mà em đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ hơn.
Nhưng có lẽ do cảm xúc hồi hộp nên em đã không ngủ cho tới sáng, gà gáy, em choàng tỉnh dậy, đồng hồ báo 5 giờ 30. Thấy vậy, mẹ cũng tỉnh và nấu bữa sáng cho em, trong lúc chờ đợi mẹ, em đã đánh răng, rửa mặt. Ăn sáng xong xuôi, đang ngại ngần ướm bộ quần áo mới thì mẹ nói:
– Con mặc vào đi, mẹ nghĩ là rất đẹp và phù hợp với con.
Mẹ đã giúp em sửa lại cổ áo cho ngay ngắn, mẹ dạy em từng chút một, bà, bố và chị gái đều khen em bộ quần áo vừa vặn nên em không còn ngại ngùng như lúc trước nữa.
Do sắp sách vở từ đêm qua nên em chỉ chờ mẹ đưa đến trường, mẹ đèo em trên chiếc xe đạp cũ. Ngày đầu tiên đi học, cảnh vật xung quanh như mở rộng ra trước mắt em, cây cối ven đường như đang vẫy tay chào đón. Em cảm thấy vô cùng hào hứng. Con đường mẹ đưa đi không hề bằng phẳng nhưng mẹ như một hướng dẫn viên du lịch, đã chỉ cho em nhớ từng đoạn đường gấp khúc, chỉ cho em trường Mầm Non mà em đi qua, em cũng biết trường Trung học cơ sở nằm ngay gần trường Tiểu học của em nhờ mẹ. Vì vậy mà em nhớ con đường về nhà của mình hơn.
Mải mê với con đường đến trường, tha hồ thả mình nghe tiếng chim hót, ngắm các bạn mặc trang phục sặc sỡ cũng được mẹ, bố đưa đến trường như mình trong lòng em lúc ấy cảm thấy vui sướng kì lạ. Bỗng bánh xe của em dừng lại, em nhận ra mình đã tới cổng trường. Trèo xuống xe, em không hết ngỡ ngàng vì có rất nhiều anh chị lớp trên đang nô nức bước vào lớp, em không còn sự mạnh dạn như lúc đầu, lùi lại vài bước và nắm vào áo mẹ. Mẹ quay lại nói: Mẹ sẽ đưa con vào đến tận lớp nhé! Lẽo đẽo đi theo mẹ, em thấy hồi hộp, lo sợ, hoang mang. Em tự hỏi: Mẹ đưa vào lớp rồi mẹ sẽ đi đâu? Nghĩ đến không có mẹ ở cạnh, em đã rưng rưng nước mắt, bước đi không còn nhanh nhẹn nữa. Đang chần chừ, thì từ cửa lớp, cô giáo chủ nhiệm cười tươi đưa tay ra đón:
– Ngọc Anh tới rồi đấy à? Vào lớp đi con!
Mẹ đã buông tay em và nhắc em vào lớp, em nắm tay mẹ chặt hơn, dường như đoán được tâm trạng của em nên cô đã cầm tay em, một bàn tay ấm áp, thiết tha kỳ lạ như sức hút dẫn em vào lớp. Mẹ quay trở về à hứa sẽ đón em khi tan học.
Buổi học đầu tiên bắt đầu bằng việc học chữ, em đã sớm làm quen hơn nhờ có cô giáo hiền từ, nhân hậu. Khi buổi học kết thúc, cả lớp chào cô và được cô đưa ra cổng, nhìn thấy mẹ, em đã không nhớ ra việc chào cô và chạy đến ôm choàng lấy mẹ trong niềm vui sướng.
Kết bài: Cảm nghĩ về ngày đầu tiên đi học đó
Em rất nhớ ngày đầu tiên đi học của em. Ngày có “Mẹ dắt tay đến lớp”, có “Cô vỗ về an ủi, chao ôi sao thiết tha”…