Ta ngoi nha cua em – Đề bài: Hãy miêu tả ngôi nhà em đang ở cho các bạn cùng lớp em nghe.
Mái ấm gia đình là nơi mà ta có thể khóc mỗi khi buồn mà không sợ ai cười chê, cười tươi nhất mỗi khi có một niềm vui lớn. Nơi ấy có ông bà, bố mẹ, có anh chị em. Họ chính là những người sẽ mang lại cho ta những cảm xúc và tình cảm chân thật nhất. Mái nhà của tôi không được khang trang giàu có như nhiều người nhưng nơi đó chất chứa biết bao nhiêu kỉ niệm yêu thương của tuổi thơ tôi.
Giờ đây, người người đều được sống trong những ngôi nhà cao tầng, rộng rãi, thoát mát và sạch sẽ. Nhưng tôi không hiểu sao tôi vẫn thích ở ngôi nhà ngói đơn sơ mộc mạc, giản dị của tôi. Nhìn thấy bạn bè sống trong nhà lớn nhưng tôi chẳng hề bận tâm về điều đó. Ngôi nhà của tôi là ngôi nhà ba gian, mái ngói đỏ đã khoác lên mình lớp áo xanh rêu cũ. Mái ngói ấy đã phải chịu hàng trăm cơn bão tố, hàng triệu bụi bẩn, hàng vạn ánh nắng mặt trời, kể cả mấy con chuột nghịch ngợm phá phách bởi ngói lên và những chú chim bồ câu đậu trên đó nữa. Mái chịu đựng để che chở cho gia đình tôi. Đối với tôi ngôi nhà ấy không chật mà nó vừa đủ cho gia đình tôi sống ấm no. Trong nhà đơn sơ có một chiếc bàn uống nước cạnh cửa sổ, ba chiếc giường lớn, một bàn thờ tổ tiên ở chính giữa nhà. Căn buồng nhỏ trong nhà là nơi để hòm thóc, đồ hàng bà tôi mỗi phiên chợ đều gồng gánh ra chợ bán để kiếm thêm thu nhập cho gia đình.
Thêm nữa là chiếc bàn nho nhỏ cho ba chị em tôi ngồi học buổi tối. Chiếc bóng điện màu vàng dần chuyển sang vàng đỏ vì bóng già lâu năm. Tôi nhớ đã có lần nó không sáng, tôi có sờ vào cái đui điện của nó và bị giật nhẹ. Nền nhà được lát bằng gạch bổ viên nhỏ, từng viên xếp ngay ngắn cạnh nhau như trò chơi xếp hình viên gạch mà tôi đã từng được chơi. Trong nhà có hai cái cột lớn, nó trụ cột ngôi nhà giống như bố tôi trụ cột gia đình tôi vậy.
Hồi còn bé chị em tôi thường buộc chun vào hai cái cột để chơi nhảy dây. Bây giờ nó vẫn đứng đấy, hiên ngang và vững chắc, thân gỗ lim bóng bảy chắc nịch. Trước nhà là một cái sân rất rộng, hồi còn bé tôi phải quét cả cái sân rộng ấy, đến khi quét xong thì hai tay cũng mỏi rã rời. Lỗi ra vườn có một bụi chuối, lá chuối xanh mướt mỡ màng, cây mẹ cao lớn che chắn cho cây con. Thân chuối nâu đen bóng bảy, thỉnh thoảng một vài con ốc sên trườn mình trên đó vô tư mà đùa nghịch với nhau.
Cây ổi to nhất vườn cành cây khẳng khiu, nó chia ra thành hai chẽ lớn nhất, chị em tôi thường buộc dây thừng với chiếc ván để ngồi lên đó đu đưa. Cây mít ông nội tôi mang giống về trồng cũng lớn lắm. Mỗi năm những quả to quân quýt thân cây như đứa trẻ con ôm cổ mẹ vậy. Những chiếc lá mít xanh được lũ trẻ con hái xuống làm trâu nghé ọ chơi đùa với nhau.
Ngôi nhà ấy đến nay vẫn thế, tuy đơn sơ, mộc mạc nhưng đầy ắp tình thương yêu. Nhà người ta mỗi người một phòng tự do thoải mái nhưng cô đơn lắm. Nhà tôi sống chung cùng một phòng ấm áp biết bao nhiêu.
Từ khóa: Tả ngôi nhà em đang ở, ta ngoi nha em dang o, tả ngôi nhà của em, ta ngoi nha cua em, tả ngôi nhà lớp 6, ta ngoi nha lop 6
Leave a Reply