Nêu cảm xúc của em về rừng văn lớp 8

Đề bài: Nêu cảm xúc của em về rừng văn lớp 8.

Em biết rừng từ những trang sách nhỏ, từ bức tranh của người họa sĩ, từ những hình ảnh cô giáo cho xem, từ những lời miêu tả đầy hấp dẫn của mẹ. Dù chưa một lần được nhìn thấy rừng thực sự nhưng cảm xúc về rừng trong em là một điều gì đó rất quý báu đối với con người.

Nhắc đến rừng là nhắc đến màu xanh bạt ngạt của cây cối, những cành lá sum xuê khẳng khiu rắn chắc, rừng có nhiều cây như anh em một nhà vậy. Rừng lá lành đùm lá rách ôm lấy nhau chống trọi lại thiên tai bão lụt để bảo vệ cho con người. Rừng giống như một người bạn tốt âm thầm hi sinh thân mình để bảo vệ cho những con người mà rừng yêu quý. Trên từng thưở đất đồi núi, cây cối mọc lên rừng tạo cho đất độ che phủ tránh khỏi sự xói mòn sạt lở.

Mỗi lần nghĩ đến rừng cảm xúc của em lại trào dâng yêu mến trước những gì rừng làm cho con người. Em thử hình dung những giọt mưa tuôn rơi trên những cánh rừng vùng đồi núi. Cây rừng vẫn đứng hiên ngang mặc cho gió quất bão quật vào thân vào lá mình. Tạnh mưa trên những giọt nước cuối cùng đọng lại trên những chiếc lá mới thi vị làm sao. Thân cây như được gột rửa hết những bụi bặm thường ngày và thay vào đó là sự trong sạch đến bất ngờ.

Rừng là nơi mà ở đó những chú chim hót líu lo trong bình yên thức giấc, bên này đôi họa mi cất cao giọng, bên kia có cô sơn ca khoe cho cả thiên hạ giọng ca trời phú của mình. Những chú khỉ đu đưa trên những cành cây. Rừng ngàn năm vẫn thế, vẫn tỏa bóng mát cho con người, sinh vật. Vẫn màu xanh hiền dịu, hòa bình rừng như một bà mẹ thiên nhiên bao dung và nhân hậu.

Dẫu một lần chưa từng được đến rừng nhưng những cảm xúc về rừng trong em là những cảm xúc tuyệt vời nhất, thanh thản nhất, đáng quý đáng yêu nhất. Rừng là thiên nhiên, là bà mẹ hiền lành, là môi trường sống của biết bao nhiêu động vật, là màn chắn chở che cho con người.