Nêu suy nghĩ về “Tập quán xấu ban đầu là người khách qua đường…”

Đề bài: Có ý kiến cho rằng: “Tập quán xấu ban đầu là người khách qua đường, sau trở nên người bạn thân ở chung nhà, và kết cục biến thành một ông chủ nhà khó tính”. Em thấy ý kiến này như thế nào?

Có câu “Nhân chi sơ tính bản thiện” con người sinh ra vốn lương thiện và tốt đẹp, không có một đứa bé sơ sinh nào được gọi ác độc cả thế nhưng khi lớn lên nếu như không được dạy dỗ hoàn thiện nhân cách thì những tính xấu, những điều ác sẽ làm cho đứa trẻ xưa kia lương thiện nay bỗng chốc trở thành một kẻ xấu xa. Có ý kiến cho rằng: “Tập quán xấu ban đầu là người khách qua đường, sau trở nên người bạn thân ở chung nhà, và kết cục biến thành một ông chủ nhà khó tính”.

Trái ngược với những tập quán tốt đẹp như chăm chỉ, thật thà, kiên cường…là những tập quán xấu như lười biếng, hèn nhát, tự ti, tự phụ thậm chí là những điều xấu xa như cướp giật…Câu nói thể hiện hành trình tập quán xấu đến với chúng ta. Ban đầu nó chỉ như một người khách qua đường, đó là cuộc gặp gỡ tình cờ giống như đôi lần vì nóng giận ta nói tục, chửi bậy…Nhưng người khách ấy nếu cứ gặp lại nhiều lần thì nó trở thành gần gũi, trước lạ sau quen cứ lặp đi lặp lại những tập quán xấu dần dần thì trở thành một người bạn thân chung nhà. Đó là mối quan hệ thân thuộc,gần gũi trở thành nếp sống tự nhiên. Khi thân thiết rồi thì nó sẽ vượt lên làm ông chủ ta sai khiến, điều khiển mọi hành vi của ta, đó chính là khi ta đã mất đi khả năng quyết định trở lại bản chất tốt đẹp ban đầu, là lúc những tập quán xấu đã ăn sâu vào tiềm thức của ta để điều khiển hành động của ta.

Trong thực tế, những thói xấu như lười biếng, hèn nhát. Ở lớp cô giáo giao bài tập về nhà, chúng ta chỉ đọc qua và quyết định lười biếng không làm vì bộ phim hoạt hình Đô re mon đang chiếu. Chúng ta tự nhủ rằng lười biếng một lần cũng không sao. Khi ấy, tập quán xấu là lười biếng sẽ là một người khách qua đường, đi qua gặp mặt ta một lần rồi thôi. Đến những hôm khác, ta không làm bài mà cô giáo cũng không kiểm tra, ta lại tự cho phép mình lười thêm một hôm nữa. Để rồi những lần lười biếng ấy lặp đi lặp lại đến mức nó trở thành một người bạn thân thuộc. Khi mà không học tập thì đồng nghĩa với việc hỏng kiến thức, khi ấy lười biếng chế ngự ta, chỉ cần đọc bài tự khắc ta đã lười suy nghĩ, cảm thấy khó và trở thành một kẻ lười biếng dốt nát. Hay những thói xấu khác như ăn trộm, cướp giật, đánh bạn cũng vậy. Ban đầu nó xuất hiện lần đầu ta đều tự tìm cớ biện minh cho hành động của mình nhưng sau đó khi hành động đó lặp đi lặp lại thì nó lại chi phối tất cả các hành động của chúng ta.

Có thể nói học những đức tính tốt thì rất khó nhưng tập quán xấu thì nó lại đến một cách rất nhanh và chế ngự ta rất nhiều. Nếu như chúng ta không nhanh chóng nhận ra tập quán xấu khi nó đã ở mức người bạn thân và cuối cùng trở thành người chủ nhà khó tính thì đã quá muộn.

Vì thế mỗi chúng ta nên học tập và rèn luyện những đức tính tốt và tránh xa những đức tính xấu. Có thể nói ý kiến trên là một ý kiến đầy chính xác và đúng đắn về tập quán xấu. Bản thân em có đôi lần để cho tập quán xấu trở thành người bạn thân thiết của mình nhưng tự bản thân em và sự giúp đỡ của cha mẹ, nhà trường em đã chế ngự được tập quán xấu đó.

Bài văn có liên quan: 

Bình luận về câu nói “Tập quán xấu ban đầu là người khách qua đường sau trở thành bạn thân ở chung nhà và cuối cùng thành ông chủ nhà khó tính”

Tham khảo thêm những bài văn mẫu hay lớp 10

sách, văn mẫu, kiến thức online