“Nghệ thuật là lĩnh vực của cái độc đáo…phong cách của mình” làm rõ quan điểm trên

Đề bài: Nói về tính độc đáo của phong cách trong sáng tác văn học, có ý kiến cho rằng: “Nghệ thuật là lĩnh vực của cái độc đáo, vì vậy nó đòi hỏi người sáng tác phải có phong cách nổi bật, tức là có cái gì đó rất riêng, mới lạ thể hiện trong phong cách của mình”. Hãy lựa chọn một phong cách tác giả đã học trong chương trình mà anh chị thích nhất để làm sáng tỏ nhận định trên

Trong nền văn học Việt Nam, những tác phẩm hay là những tác phẩm “khơi những nguồn chưa ai khơi” những tác giả được chú ý đến là những tác giả có phong cách nghệ thuật riêng biệt, phong cách ấy làm cho tác giả này khác với tác giả khác. Nếu như Xuân Quỳnh thiết tha trìu mến, vừa đằm thắm vừa thể hiện sự khát khao tình yêu của người con gái trẻ, Xuân Diệu say sưa với tình yêu người, yêu đời thì Tố Hữu lại mang phong cách đậm chất trữ tình và tính dân tộc.

Nhà thơ Chế Lan Viên từng nhận xét rằng: “Tả tình hay tả cảnh, kể chuyện mình hay kể chuyện người, viết về những vấn đề lớn hay một sự việc nhỏ…đối với anh chỉ là nói cho được cái lý tưởng cộng sản ấy thôi”. Qua lời nhận xét đó ta có thể thấy nét độc đáo trong phong cách nghệ thuật của Tố Hữu là thơ ông mang đậm chất trữ tình chính trị, Hồn thơ của Tố Hữu luôn hướng đến cái ta chung, lẽ sống lớn, niềm vui lớn, tình cảm lớn của con người cách mạng và đời sống cách mạng. Thơ Tố Hữu gồm ba chủ đề lớn là ca ngợi lẽ sống cao đẹp của người cách mạng, diễn tả niềm vui hướng về tương lai Xã hội chủ nghĩa, thể hiện những cảm nghĩ ân tình thủy chung. Đối với nhà thơ lý tưởng sống chính là dấn thân cho cách mạng:

 

Sống đã vì cách mạng, anh em ta

Chết cũng vì cách mạng chẳng phiền hà

Tình cảm lớn trong thơ Tố Hữu là tình yêu lí tưởng cách mang, yêu lãnh tụ, là tình đồng bào đống chí, tình quốc tế vô sản. Niềm vui lớn trong thơ Tố Hữu không nhỏ bé bình thường mà là niềm vui lớn sôi nổi, hân hoan:

Kháng chiến ba ngàn ngày

Không đêm nào vui bằng đêm nay

Đêm lịch sử Điện Biên bừng sáng

Trên đất nước như huân chương trên ngực

Dân tộc ta dân tộc anh hùng

Thơ Tố Hữu luôn gắn liền với cảm hứng yêu nước và khuynh hướng sử thi. Trong những bài thơ của Tố Hữu đều đánh dấu một vấn đề có ý nghĩa lịch sử. Cảm hứng lãng mạn luôn ngập tràn trong thơ ông.

Không chỉ mang phong cách thơ trữ tình chính trị mà thơ Tố Hữu còn mang đậm tính dân tộc. Đọc thơ ông, người đọc như được trở về với cội nguồn thơ ca dân tộc, Thể thơ lục bát được nhà thơ sử dụng thường xuyên. Ngoài ra còn có các thể bảy tiếng, bốn tiếng. Thơ Tố Hữu chứa đầy những lối so sánh giản dị như ca dao xưa, cách xưng hô mình ta dân dã mà đầy tình thương mến. Chiều sâu của tính dân tộc trong thơ Tố Hữu còn là nhạc điệu. Thơ ông rất giàu về vần, sự hài phối âm vần, nhịp điệu, lúc thì trầm bổng, khi lại hào hùng.

Nói tóm lại thơ Tố Hữu mang đậm chất trữ tinh và tính dân tộc. Một người thanh niên sớm đã bộc lộ được những tư chất hiên ngang bất khuất, khi chưa gặp Đảng hồn thơ Tố Hữu băn khoăn đi kiếm lẽ yêu đời. Khi được ánh sáng của lý tưởng cách mạng chiếu rọi, từ ấy Tố Hữu không chỉ trở thành một người chiến sĩ cách mạng anh dũng mà còn trở thành một nhà thơ, một tác giả có vị trí hàng đầu trong nền thơ ca Việt Nam.