Đề bài: Em hãy phân tích bài thơ Con Cò của Chế Lan Viên
Trong làng thơ Việt Nam, Chế Lan Viên xuất hiện như một viên ngọc sáng giá. Nếu như thơ Xuân Diệu ngọt ngào say đắm với tình yêu, thơ Huy Cận đong đầy những nỗi niềm trần thế thì thơ Chế lan Viên lúc nào cũng thắm đượm chất triết lý nhân sinh cuộc đời. Bài thơ Con Cò là một trong những sáng tác đặc sắc của ông. Bài thơ thể hiện tình thương của người mẹ dành cho con của mình.
Bài thơ mở đầu mang đậm chất ca dao với lời ru ngọt ngào của mẹ. Những câu thơ nhẹ nhàng nhịp nhàng như những câu ru à ơi của mẹ:
Con còn bế trên tay
Con không biết con cò
…..
Con chưa biết những cành mềm mẹ hát
Sữa mẹ nhiều con ngủ chẳng phân vân
Người mẹ thì thầm với con về cánh cò. Con cò không có mẹ cò phải tự đi kiếm ăn, cò bay lả bay lả trên cánh đồng rộng lớn. Cánh đồng thì lớn mà cánh cò thì nhỏ, cành lặn lội kiếm ăn nguy hiểm biết chừng nào. Còn con, con có mẹ, con được mẹ bế trên tay, được mẹ hát ru và được ngủ ngon lành. Nhà thơ đã khéo léo kết hợp lời thơ của mình với những câu ca dao khiến cho bài thơ mang âm điệu như lời ru của mẹ.
Cánh cò ấy không chỉ là cánh cò trong ca dao cổ tích nữa mà giờ đây nó chính là người mẹ. Điệp từ “ngủ yên” như lời nói ngọt ngào vỗ về của mẹ:
Ngủ yên, ngủ yên, ngủ yên
Cho cò trắng đến làm quen
…
Trong hơi mát câu văn
Hình ảnh con còn như người mẹ đứng quanh nôi trông giấc ngủ cho con, và khi con ngủ ngon thì mẹ cũng ngủ, cánh tay mẹ dang rộng ôm lấy con. Mai này con lớn lên con đi học, mẹ cũng vẫn luôn dõi theo từng bước chân của con. Con lớn lên con làm gì, con sẽ làm thi sĩ và cánh trắng cò sẽ bay hoài trong hơi mát câu văn.
Hình ảnh con cò hay chính là người mẹ không chỉ bên con khi con còn bé, không chỉ theo từng bước chân con, lo lắng cho con mà đến tận mai này. Mẹ vẫn sẽ theo con:
Cò sẽ tìm con
Cò mãi yêu con
Con có lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
Dù có phải lên rừng xuống biển thì mẹ vẫn sẽ yêu con, con dù có thế nào cũng vẫn là con của mẹ và mẹ dù đi hết cuộc đời mình thì tình yêu của mẹ vẫn cứ mãi theo con.
Bài thơ khép lại với lời ru của mẹ “ngủ đi, ngủ đi” thật ngọt ngào nhẹ nhàng biết mấy. Nhà thơ Chế Lan Viên quả là người tài năng và tình cảm khi sáng tác được những câu thơ không những chan chứa cảm xúc tình mẫu tử mà còn đậm chất triết lý.
Leave a Reply