Đề bài: Em hãy phân tích bài thơ Tự Tình của Hồ Xuân Hương.
Hồ Xuân Hương là nhà thơ xuất sắc của nền văn học Việt Nam, các tác phẩm của bà đều để lại cho người đọc nhiều cảm xúc và sự đồng cảm sâu sắc trước thân phận của những người phụ nữ có chồng đi chinh chiến phương xa, tiêu biểu trong các tác phẩm đó là bài thơ Tự Tình.
Bài thơ đã diễn tả biết bao nhiêu cảm xúc của tác giả trước hình ảnh của những người thiếu phụ, có chồng đi chinh chiến, ở nhà chỉ mình làm bạn với trăng cao. Mở đầu bài thơ, tác giả đã thể hiện được khoảng không gian, trống vắng, cô đơn của những người phụ nữ, canh khuya, đây là lúc người ra đi ngủ để lấy lại năng lượng cho một ngày mới, nhưng đối với những người phụ nữ này lại đang một mình, bên núi, nước non, trơ cái hồng nhan, không có ai đón đưa, canh một, canh hai, lại canh ba, cứ đập dồn mãi, nhưng những người phụ nữ cứ ngồi đó và một mình bên sự cô đơn, buồn tẻ:
Canh khuya văng vẳng trống canh đồn,
Trơ cái hồng nhan với nước non.
Chén rượu hương đưa, say lại tỉnh,
Vừng trăng bóng xế, khuyết chưa tròn.
Một mình lẻ bóng trong đêm khuya, hồng nhan đây được xem như một người có sắc đẹp, có tài, nhưng vẫn đang vẩn vơ bên núi non. Từ trơ ở đây thể hiện một cảm xúc mong manh, một mình trơ trọi khuất bóng bên hàng ngàn những cảnh vật khác, muốn say để quên đi mọi thứ, chén rượu làm cho con người say, xong lại tỉnh, rượu cũng chỉ là một phương diện để quên đi sầu trong chốc lát, chứ nó không có tác dụng lâu dài, nó làm con người chìm đắm vào cơn say, nhưng khi chợt tỉnh, mọi nỗi cô đơn, đau xót trước thân phận của mình lại ùa về. Những nỗi cô đơn đó, làm cho tác giả đang cảm thấy xót thương, trước hình ảnh những người phụ nữ, đang phải chịu rất nhiều những đau đớn, nhục khổ, trước hoàn cảnh của cuộc sống. Bóng đêm đang bao trùm bao nhiêu nỗi cô đơn, vây kín lấy con người trái tim và thể xác của họ.
Tự Tình của Hồ xuân HươngCảnh khuya đây là lúc họ tâm tình, tự tình trước khung cảnh của thiên nhiên về số phận hồng nhan nhưng bạc mệnh của họ:
Xuyên ngang mặt đất, rêu từng đám,
đâm toạc chân mây, đá mấy hòn.
Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình san sẻ tí con con.
Những cảm xúc được thể hiện một cách da diết nó như đang dần chi phối lấy mọi cảm xúc trong lòng tác giả, nỗi cô đơn với núi non, đây đều là hình ảnh rộng lớn mênh mông, so sánh lòng người vào những cái rộng lớn đó thì con người thật nhỏ bé biết bao, con người đang dần bị thiên nhiên chi phối, trước cảnh sống cô đơn, hiu quạnh, con người đang dần thể hiện nỗi lòng của mình với thiên nhiên, đêm khuya không ai làm bạn, chỉ có thể làm bạn với những núi non, làm bạn với rượu làm bạn với trăng.
Nỗi cô đơn đó được ví như từng đám rêu, thường thì rêu mọc đó là do sự tích tụ của nước quá lâu, dẫn đến từng đám rêu mới mọc lên, nhưng nó đã dám xuyên ngang mặt đất, để hình thành những đám rêu, ở đây sự mãnh liệt đó thể hiện tình cảm da diết, sức sống mãnh liệt, xuyên ngang mặt đất, đâm toạc chân mây…. Tất cả những điều đó điều thể hiện một sức sống căng tràn, một sức sống đòi hỏi sự tự do, hạnh phúc. Đời người ai cũng phải trải qua mùa xuân, mùa xuân là lúc con người phơi phới nhựa sống, căng tràn tình yêu, tuổi trẻ, đam mê với cuộc sống.
Nhưng đây trong bài thơ này tác giả lại sử dụng từ ngán nỗi xuân đi xuân lại lại, ở đây đang nói về sự tuần hoàn, con người cứ chuyển động và đồng hành cùng với thời gian, ở đây có thể hiểu theo hai nghĩa đó là người phụ nữ đang cảm thấy tiếc quãng đời xuân sắc của mình, bởi thời gian trôi quá nhanh, nỗi xuân cứ quanh vòng, lòng người thì vẫn thế, không có gì thay đổi, vẫn trơ trọi bên chiếc đèn, làm bạn với vầng trăng, với chén rượu nồng.
Thứ hai có thể hiểu đó là tâm trạng của những người phụ nữ này đang cảm thấy cô đơn, họ đang mong ngóng hết xuân này đến xuân khác nhưng tình yêu, chồng của họ vẫn không thấy, họ không biết chia sẻ tình cảm đó cho ai cả, chỉ biết một tình lấp bóng với rượu, với trăng.
Bài thơ đã thể hiện được tình cảm sâu sắc của tác giả, trước tình cảm và cuộc đời của những người phụ nữ hồng nhan nhưng bạc mệnh, cuộc đời cô đơn vất vả, với bao nhiêu nỗi cô đơn đang vây quanh, Tự Tình là bài thơ đã diễn tả được khung cảnh và tâm trạng của những người phụ nữ, họ là những con người luôn phải sống trong những nỗi cô đơn, bị rằng xé về tâm hồn, mượn rượu để quên sầu, nhưng sầu đó lại càng sầu lên khi tâm hồn của họ đang bị tổn thương.
Bài thơ đã diễn tả được tâm trạng cô đơn, buồn tủi của những người phụ nữ đang một mình trơ vơ bên đêm khuya, không biết tâm sự cùng với ai, cuộc đời đang bị che bóng bởi những cái đã qua, và tâm hồn đó đang vương vấn nhiều cảm xúc.
TỪ KHÓA TÌM KIẾM
Phân tích bài thơ Tự Tình của Hồ Xuân Hương
Anh chị hãy phân tích bài thơ Tự Tình của Hồ Xuân Hương
Em hay phan tich bai tho Tu Tinh cua Ho Xuan Huong
Anh chi hay phan tich bai tho Tu Tinh cua Ho Xuan Huong
Phan tich bai tho Tu Tinh cua Ho Xuan Huong
Leave a Reply