Phân tích bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương

Đề bài: Em hãy phân tích bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương.

Viễn Phương là một nhà thơ miền Nam trong một dịp đến thăm lăng Bác, cảnh vật thiên nhiên và hình ảnh Bác Hồ đã chạm đến tình cảm, cảm xúc của nhà thơ để sáng tác nên bài thơ Viếng lăng Bác. Bài thơ là niềm thành kính và yêu mến của nhà thơ Viễn Phương với Bác Hồ nói riêng và của cả dân tộc Việt Nam nói chung.

Khổ thơ đầu là cảnh tượng ngoài lăng Bác, nhà thơ bắt gặp những hình ảnh thân thương và quen thuộc:

Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam

Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng.

Nhà thơ xưng con gọi Bác thể hiện niềm thành kính, đây là lời nói của một người cháu đối với người bác ruột thịt chứ không phải một người công dân dành cho vị lãnh tụ. Trong làn sương sớm hàng tre bát ngát xanh, hàng tre ấy thẳng tắp dù cho bão táp mưa sa. Nó giống như con người Việt Nam dẫu phải trải qua biết bao nhiêu gian khổ cũng không bao giờ lùi bước.

Hai khổ thơ tiếp theo là những cảm xúc của nhà thơ khi vào thăm lăng Bác. Nơi Bác yên nghỉ ngày ngày có những dòng người đi trong thương nhớ, đến thăm vị cha già của dân tộc:

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ

Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.

Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

Vẫn biết trời xanh là mãi mãi

Mà sao nghe nhói ở trong tim.

“Ngày ngày” thể hiện thời gian liên tục luân phiên, ngày nào mặt trời tự nhiên đều chiếu sáng cho nhân loại thì ngày đó mặt trời ẩn dụ – Bác Hồ vẫn cứ soi tỏ lòng người Việt Nam. Bác đã sống được bảy chín năm trên đời, những người thương nhớ Bác đến đấy kết thành tràng hoa lớn để viếng thăm Bác. Bác nằm ngủ dịu hiền như một vầng trắng sáng. Trời xanh kia như nền hòa bình của dân tộc Việt Nam sẽ còn mãi nhưng nhà thơ vẫn cứ nghe nhói ở trong tim khi Bác không còn nữa khi đất nước hòa bình.

Từ tình cảm của mình với Bác Hồ, nhà thơ thể hiện ước nguyện của mình:

Mai về miền Nam thương trào nước mắt

Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác

Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này…

Ngày mai nhà thơ trở về miền nam nhưng vẫn thương Bác mà lệ tràn mi. Điệp từ “muốn làm” nhấn mạnh ước nguyện của nhà thơ. Viễn Phương muốn trở thành con chim hót quanh lăng Bác, làm bó hoa thơm tỏa hương cho Người, là cây tre xanh xanh trung hiếu chốn này.

Qua bài thơ, ta thấy được tình cảm của nhà thơ dành cho Bác Hồ. Bằng tất cả tình yêu thương kính mến, nhà thơ viết lên bài thơ như để kính viếng Bác Hồ. Nhà thơ mong muốn có thể ở bên cạnh Bác mỗi ngày.