Phát biểu cảm nghĩ về truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng

Đề bài phát biểu cảm nghĩ về truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng, bài làm của học sinh Trần Quang Anh lớp 6 trường THCS Kim Liên, Hà Nội.

Trong xã hội con người chỉ là những thành viên nhỏ bé trong xã hội, chỉ là những phần tử góp phần tạo nên một xã hội,vì vậy con người rất nhỏ bé. Truyện ngụ ngôn ếch ngồi đáy giếng đã ngầm phê phán những con người tự cho mình là to lớn, và nghênh ngang ngạo mạn.
Do sống trong môi trường nhỏ bé đó là trong đáy giếng nên Ếch nghĩ bầu trời chỉ bé như một cái vung, bởi xưa nay nó chưa từng ra khỏi miệng giếng bao giờ. Khi nhìn qua miệng giếng thì bầu trời đối với ếch chỉ bé như những cái vung. Các con vật sống cùng với ếch dưới đáy giếng như nhái, cua, ốc đều bé nhỏ. Nó chỉ cần cất tiếng kêu ộp ộp cũng đủ làm cho chúng hoảng sợ. Vì chưa từng gặp kẻ nào mạnh hơn mình nên ếch mới nghĩ nó là một vị chúa tể. Đó là những yếu tố mà Ếch luôn ngạo mạn cho mình là nhất và to lớn.
Qua câu chuyện chúng ta ngầm phê phán những con người, có tầm hiểu biết hạn hẹp mà lại hay huênh hoang, khoác lác. Đồng thời khuyên nhủ mọi người phải cố gắng mở rộng tầm nhìn, tầm hiểu biết của mình, không nên chủ quan, kiêu ngạo, vì kiến thức của ta cũng chỉ như những giọt nước trong đại dương mênh mông rộng lớn. Trong câu chuyện tác giả đã xây dựng những tình huống rất đặc sắc khi phần đầu cậu chuyện tác giả đã nói về hoàn cảnh sống của ếch : trong cái đáy giếng nhỏ bé , ếch tự cho mình là chúa tể nên chẳng coi ai ra gì. Chưa bao giờ nó được biết thêm về một môi trường khác, một thế giới khác, cho nền tầm nhìn của nó rất hạn hẹp, trình độ hiểu biết ít ỏi, thấp kém. Thế nhưng ếch lại chủ quan, kiêu ngạo, tự cho là mình tài giỏi hơn tất cả.
Sống trong môi trường khống có sự va chạm hiểu biết mở rộng của thế giới bên ngoài vì vậy ếch chỉ có tầm hiểu biết rất hạn hẹp, trái lại thì thế giới bên ngoài lại vô cùng rộng lớn và kiến thức thì lại như biển cả không thể tiếp thu một sớm một chiều được, chỉ đến khi có những tình huống éo le xảy ra với ếch thì nó mới nhận ra rằng thế giới bên ngoài mới rộng lớn biết bao, chỉ cơn bão đã làm cho nước giếng tràn ra và ếch đã thoát khỏi cái thế giới nhỏ bé mà từ lâu mình đã sống ở đó, tình huống rất đặc sắc, đó là điều kiện để con người nhìn nhận lại chính mình trong một xã hội rộng lớn này.
Trong câu chuyện nếu muốn tồn tại, ếch phải thay đổi cách nhìn, cách sống. Nhưng thói quen cũ của ếch đó là nghênh ngang ngạo mạn và gầm lên những tiếng kêu ngạo mạn thì nay cần phải thay đổi. Thế nhưng sự ngạo mạn độ không thay đổi đó là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ếch khi bị con trâu dẫm bẹp, nó vẫn tưởng rằng mình vẫn là chúa tể trong cái thế giới này vì vậy độ ngạo mạn của nó mới không giảm. Cái chết đó cũng là một bài học cho nhiều người trong xã hội khi lúc nào cũng cho mình là nhất ngạo mạn kiêu xa, dù sống trong môi trường gì chúng ta cũng cần phải tiếp thu học hỏi những kiến thức từ bên ngoài không nên bó hẹp suy nghĩ trong môi trường sống, mà cần phải học hỏi cả những kiến thức trong sách vở, xã hội và thực tế trong cuộc sống.
Truyện ếch ngồi đáy giếng là một bài học to lớn cho người đọc và giúp cho con người tự đánh giá lại bản thân cách suy nghĩ và giáo dục con người cần hiểu biết sâu rộng hơn.

Xem thêm những bài văn mẫu hay lớp 6

sách, văn mẫu, kiến thức online