Suy nghĩ sau khi đọc những bài thơ chiều tối trong Nhật kí trong tù

Đề bài: Em có suy nghĩ gì sau khi đọc những bài thơ chiều tối trong Nhật kí trong tù

Nhật kí trong tù là một cuốn nhật kí bằng của Hồ Chí Minh, được viết vào những năm tháng Người bị bọn Tưởng giới thạch cầm tù. Ngồi trong tù không biết làm gì cho hết ngày hết tháng, Người đã làm thơ để nói lên những tâm sự của mình. Trong cuốn nhật kí ấy có rất nhiều bài thơ nhưng không hiểu do ngẫu nhiên hay có dụng ý mà nhà thơ lại có cả một nhóm bài thơ nói về cảnh chiều tối.

Nhà thơ từng tâm sự nỗi niềm của mình trong bài thơ Trên đường rằng:

Mặc dù bị trói chân tay

Chim ca rộn núi, hương bay ngát rừng

Vui say, ai cấm ta đừng,

Đường xa, âu cũng bớt phần quạnh hưu.

Dù hoàn cảnh khó khăn vất vả nhưng nhà thơ vẫn luôn hướng về thiên nhiên đất trời. Chẳng ai cấm được tâm hồn nhà thơ nghĩ về điều gì cho nên nhà thơ cứ thỏa thích mà ngắm hoa, nghe chim hót cho bớt đi sự quanh hiu. Và cũng chính xuất phát từ tâm thế ấy mà Hồ Chí Minh đã sáng tác được hai bài thơ có cảnh chiều tối đầy hình ảnh thiên nhiên và đầy cảm xúc. Đó là Cảnh chiều hôm và Chiều tối

Trước hết thiên nhiên chiều tối trong thơ Bác luôn giàu hình ảnh và những hình ảnh đó luôn hướng về sự sống. Trong bài thơ Chiều tối, hình ảnh cánh chim mỏi về rừng và chòm mây trôi nhẹ luôn hướng về sự sống:

Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ

Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không

Cánh chim mỏi kia không bay vào cõi vĩnh hằng mà chỉ là về tổ ấm của nó sau một ngày kiếm ăn vất vả để rồi mai thức dậy nó lại bắt đầu một hành trình mới. Chòm mây cứ trôi vô định trên bầu trời xa. Còn trong Cảnh chiều hôm, những đóa hoa hồng nở rồi tàn một cách vô tình. Nhưng nó không hoàn toàn mất đi mà nó để lại hương thơm cho cuộc đời này:

 Hoa hồng nở hoa hồng lại rụng,

Hoa tàn, hoa nở cũng vô tình;

Hương hoa bay thấu vào trong ngục

Hình ảnh hoa hồng nở rồi tàn thể hiện sự buồn bã nhưng ở đó ta thấy hoa không hề chết đi, nó chỉ sống theo quy luật hiện hành mà cái thứ quy luật của tạo hóa là cái thứ khắc nghiệt nhất trên đời này. Ở đây ta thấy được tình yêu thiên nhiên của Hồ Chí Minh.

Không những thế những bài thơ cảnh chiều tối của Hồ Chí Minh thường mang một nét buồn man mác chất chứa đầy tâm sự. Nhà thơ từng cảm nhận được cánh chim ngoài bầu trời kia đang “mỏi” hay chòm mây kia như đơn độc trong không gian rộng lớn của vũ trụ. Trong Vãn cảnh, cánh hòa tàn hoa nở thể hiện sự buồn bã trước quy luật nghiệt ngã của số phận.

Như vậy qua đây ta có thể thấy rằng, Hồ Chí Minh là một người nghệ sĩ có tâm hồn giao hòa với thiên nhiên, dù trong cảnh tội tù khốn khổ, tay gông, chân xiềng nhưng trái tim nhà thơ vẫn hướng tới thiên nhiên, vẫn hướng tới những điều tốt đẹp.