Đề bài: Hãy viết bài văn tả dòng sông quê hương em.
Hãy viết bài văn tả dòng sông quê hương em – Mẫu 1.
(Dưới đây là bài văn của một bạn học sinh lớp 8 ở thị xã Sơn Tây tả dòng sông Hồng – một dòng sông chắc có lẽ đã quá đỗi quen thuộc với một số người.)
Thị xã Sơn Tây quê em nhỏ xinh và êm đềm nằm bên bờ phải sông Hồng, chỉ cách một con đê. Gọi là sông Hồng vì màu nước của nó quanh năm đỏ sắc phù sa chứ không trong xanh hay đục nhờ nhờ như các dòng sông khác. Nhà em ở dãy phố trông sang bến cảng nên dòng sông ngày ngày hiện lên trước mắt và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sông của em. Tình yêu dòng sông thấm vào máu thịt em từ lúc nào chẳng rõ.
Sông Hồng đẹp nhất là khoảng cuối xuân đầu hạ. Buổi sớm, sương mù giăng giăng trên mặt nước. Bờ dâu, bãi mía bên kia sông thấp thoáng, mờ ảo một vệt xanh như khói kéo dài tít tắp. Dãy thuyền chài cặp sát chân kè đá đã lấp lóe ánh lửa nấu cơm sáng. Chuyến đò ngang đầu tiên chở khách từ phía Vĩnh Phúc sang đang từ từ cập bến. Mấy bà, mấy chị người gánh chuối, kẻ gánh ngô hay mấy bu gà vịt, mấy mẻ tôm tươi, cá tươi roi rói, hối hả nối đuôi nhau dọc phố Hậu Bình, Lê Lợi để vào chợ Nghệ. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng nước vỗ mạn thuyền róc rách, tiếng mái chèo gõ nhịp đuổi cá trên sông lan xa trong gió sớm; tạo thành thứ âm thanh quen thuộc của cuộc sống yên bình.
Nắng đã lên cao, sương tan nhanh, mặt nước lấp lánh, xôn xao. Sông Hồng mải miết tải phù sa từ thượng nguồn về bồi đắp cho vùng đồng bằng châu thổ thêm màu mỡ. Dọc hai bên triền sông là những xóm làng trù phú, tốt tươi. Nhịp điệu sống trên bến cảng càng lúc càng nhộn nhịp. Một dãy sà lan chở đầy than và xi măng được giở lớp bạt phủ ngoài cho hàng trăm người xuống chuyển lên bến. Các bác, các chú làm nghề bốc xếp da nâu bóng, bắp chân bắp tay. săn chắc, vác trên vai bao hàng nửa tạ mà vẫn bước thoăn thoắt như người làm
xiếc trên những tấm ván dài nối từ sà lan vào bờ. Bốn năm chiếc cần cẩu cần mẫn xúc từng gầu than đầy ắp đổ vào thùng những chiếc xe tải đang chờ sẵn. Không khí làm việc náo nhiệt, rộn ràng, tiếng động cơ tàu xe hòa lẫn tiếng nói cười rộn rã. Trên sông, tàu thủy, canô, thuyền bè… xuôi ngược làm cho khung cảnh càng thêm sinh động.
Lúc chiều tà, ánh hoàng hôn đỏ sầm phía trời tây, in dáng núi Ba Vì sừng sững. Từ trong phố, từng tốp người lớn, trẻ con đổ ra bến để được thỏa thích bơi lội, ngụp lặn giữa dòng nước mát lạnh của sông Hồng. Đã bao đời nay, dòng sông bao dung mở rộng vòng tay vỗ về, ôm ấp, đem lại niềm sảng khoái cho con người sau một ngày lao động vất vả. Riêng đối với tuổi thơ chúng em, còn gì sung sướng hơn được túm năm, tụm bảy vui đùa trong sóng nước hay rủ nhau thuê một chuyến đò ngang sang bên kia sông bắt dế, bắt bướm hay mua ngô non về đốt lửa nướng ngay dưới chân đê, chia nhau vừa ăn vừa nô giỡn. Mùi ngô nướng thơm ngọt lan xa trong cơn gió lồng lộng thổi dọc triền sông, vấn vít trong những mái tóc trẻ thơ hoe vàng vì dang nắng. Trời tối dần, mặt sông như rộng thêm ra, cảnh vật nhòa dần. Trên đầu, vòm trời bát ngát điểm muôn vạn ngôi sao li ti, nhấp nháy. Sông Hồng vẫn thức, vẫn mải miết trôi xuôi để hòa vào biển lớn.
Từ trên chiếc loa phóng thanh gắn ở cột điện ven đường, bài hát Trở về dòng sông tuổi thơ của nhạc sĩ Hoàng Hiệp đang vang lên: Quê hương ai củng có một dòng sông bên nhà. Quê hương ai cũng có một dòng sông tuổi thơ. Con sông tôi đã hát, con sông tôi tắm mát, con sông cho tôi gặp một tình yêu nước non quê nhà… Ôi những con thuyền giấy, ước mơ tuổi thơ đã đi về đâu, để lòng tôi nhớ nhung vơi đầy… Để lòng tôi nhớ thương đầy vơi… Tiếng hát đằm thắm, tha thiết của ca sĩ Mỹ Trang như đang bày tỏ giùm em tình yêu sông Hồng, dòng sông làm nên vẻ đẹp khá quên của mảnh đất này.
Em hãy viết bài văn tả dòng sông quê hương em vào màu xuân- Mẫu 2
Quê hương thân yêu đã gắn liền với tôi từ lúc tôi mới sinh ra đến tận bây giờ. Nơi đây tôi tự hào có biết bao nhiêu cảnh đẹp. Đó là những cánh đồng xanh bát ngát thẳng cánh cò bay, đến mùa gặt lại óng ánh nét vàng óng. Đó là những bờ đê mướt cỏ lồng lộng gió mà mỗi chiều hè những đứa trẻ chúng tôi lại ra thả diều, đó còn có những mái đình, mái chùa cổ kính rêu phong. Nhưng cõ lẽ nơi thân thương nhất với tôi, đó là dòng sông Hồng chảy qua quê tôi, dòng sông đẹp nhất vào mùa xuân.
Dòng sông Hồng đẹp như một dải lụa đào vắt ngang lên tấm áo xanh mướt của đồng bằng Bắc Bộ. Nó đã gắn bó với tuổi thơ ấu của tôi. Từ xa xa ngắm nhìn, dòng sông như dải lụa màu hồng đục mềm mại chảy hiền hòa quanh năm suốt tháng. Xuân về, con sông Hồng quê hương tôi lại càng thêm sức sống như đón chào không khí tươi mới của mùa đầu tiên trong năm.
Sáng mùa xuân trong treo tinh khôi, khi có những tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu rọi, dòng sông bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài trong đêm tối. Ông mặt trời lúc nãy vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà đã thức dậy, đánh thức mấy chú chim dậy cùng, hót líu lo trên cành hòa nhịp tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới.
Từ những tia nắng dịu dàng hiền hòa của buổi sớm, mặt trời thức giấc hẳn, không còn cái vẻ ngái ngủ lúc ban đầu của nó nữa. Trên trời đã lộ rõ những đám mây trắng, mây nhở nhơ thong dong trôi hững hờ trên bầu trời xuân. Những giọt sương sớm đọng trên lá co mình, long lanh trước ánh nắng mặt tròi. Ánh nắng ban mai nhảy nhót trên những cành lá . Chị gió vui đùa làm mặt nước gợn sóng lăn tăn càng tôn thêm tấm thảm kiều diễm mang trên mình nhiều sắc màu Không khí buổi sáng mùa xuân thoáng đạt và trong trẻo kì lạ.
Hai bên bờ sông, tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân.
Dòng sông Hồng quanh năm suốt tháng mang cho mình cái vẻ lưỡng lự phân vân. Con sông chảy trôi chầm chậm, mang nặng phù sa bồi đắt cho đồng bằng phì nhiêu màu mỡ. Dòng nước sông Hồng không trong vắt hay xanh ngọc như màu của những con sông khác, nó đùng đục một màu đất pha thật loãng. Có lẽ vì thế mà con sông này có tên là Hồng.
Xuân về mang theo sức sống cho muôn loài, dòng sông cũng cựa mình chào đón không khí mùa xuân. Dòng chảy chậm rãi hiền từ, thỉnh thoảng cuốn theo đôi ba nhánh lục bình dập dềnh trên mặt sông. Những cành lục bình tim tím, lá xanh nhỏ trôi lững lờ thản nhiên như thêm vẻ đẹp tươi tắn, ấm áp cho dòng sông quê tôi. Cả những mẩu gỗ khô, củi mục cũng được cuốn theo dòng nước của con sông Hồng chảy về nguồn. Tất cả đều đặt trong một khung cảnh bình yên, thanh thản của mùa xuân.
Từng đoàn thuyền giong buồm ra khơi, thả lưới đánh cá. Những tiếng hò, tiếng hát vang lên xáo động cả mặt sông. Họ hò về những ngày lênh đênh trên sông nước, hò về cuộc sống bình dị nhưng hạnh phúc ấm êm. Trông kìa, các em bé té nước cho nhau cười như nắc nẻ. Chúng bơi lội, chúng lặn ngụp như những chú cá heo. Thi thoảng lại có một đứa trẻ tinh nghịch, té nước bắn tung tóe. Sông dịu dàng ôm chúng vào lòng như một người mẹ.
Sông chảy giữa những bụi râu, bãi mía xanh ngắt. Hai bên bờ sông là những bãi bồi trù phú màu mỡ đầy những hoa thơm cỏ lạ, những loài hoa mà lũ trẻ chúng tôi chưa bao giờ biết tên nhưng vẫn yêu quý và vui thích ngắt về bày biện. Thấp thoáng sau hàng cây là những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi. Cánh đồng chín rộ đang chờ tay người đến gặt hái. Vườn cây lúc lĩu những quả chín.
Tiếng sóng vỗ ì oạp vào bờ, như hát, như reo vui. Hai bên bờ, các cô các bà đem chăn màn ra giặt ra phơi, mồ hôi ướt đẫm tấm lưng gầy. Vài người đã có tuổi thì ung dung thả cần câu để câu cá, tiếng nói cười rôm rả hai bên bờ sông nhộn nhịp lạ. Dòng sông Hồng thân thương đã gắn bó với bao nhiêu năm tuổi thơ của tôi, nơi đây ấp ôm những kỉ niệm đẹp đẽ nhất để mai này có đi xa quê hương cũng luôn nhớ về.
Yêu biết mấy dòng sông quê tôi,nó thật đẹp và thân thương làm sao. Sông ơi! Sông hãy đưa nước về nuôi sống cho những cánh đồng bốn mùa tươi tốt. Sông hãy đưa cá về nuôi sống những người dân hiền lành chất phác. Ôi dòng sông đã ôm ấp bao kỉ niệm, bao khát khao của những tâm hồn bé bỏng! Nếu một mai phải đi xa nơi này, tôi sẽ nhớ mãi về con sông quê hương.
Tham khảo thêm:
Em hãy viết một đoạn văn ngắn miêu tả một dòng sông quê em.