Truyện Thánh Gióng trong truyền thuyết dân gian Việt Nam là biểu tượng của sức mạnh, ý chí kiên cường, và lòng yêu nước vô bờ bến của người Việt Nam. Đề bài: Trong vai bà mẹ hãy kể lại truyện Thánh Gióng.
Trong vai bà mẹ hãy kể lại truyện Thánh Gióng – Mẫu số 1
Mở bài: Giới thiệu về câu truyện Thánh Gióng
Chào các cháu. Hôm nay bà rất vui mừng được đón các cháu đến thăm. Từ ngày đứa con yêu quí của bà bay thẳng về trời, bà buồn và nhớ lắm. Đến tận bây giờ bà vẫn nhớ như in ngày tháng đó…
>>Những bài văn mẫu hay về truyền thuyết Thánh Gióng
>>Trong vai Lang Liêu, kể lại chuyên Bánh chưng bánh giầy
>>Phát biểu cảm nghĩ của em sau khi đọc xong truyện “Lợn cưới, áo mới”.
Thân bài: Trong vai bà mẹ hãy kể lại câu truyện Thánh Gióng
Hồi ấy, bà sống trong sự yêu thương đùm bọc của mọi người, gia đình hàng xóm rất tình nghĩa. Chỉ buồn một điều là bà chẳng sinh cho ông được một mụn con.
Một hôm bà ra đồng thăm lúa thì thấy một bàn chân rất to dẫm nát cả góc ruộng. Thấy kì lạ bà đưa chân ướm thử. Kì lạ thay khi về nhà bà thấy trong người khang khác, hơn một tháng sau bà biết mình có thai. Ông bà hết sức vui mừng nhưng phải đợi đến tháng 12 cậu Gióng mới ra đời. Biết là con mình không phải người thường nhưng đến gần 3 tuổi mà nó vẫn chẳng nói chẳng rằng làm ông bà rất lo.
Năm cậu Gióng vừa được ba tuổi thì giặc Ân tràn sang xâm lược nước ta. Thế giặc mạnh không sao chống cự nổi. Ông bà cũng đã bắt đầu lo tìm đường chạy giặc. Nhưng bỗng một hôm vừa nghe tiếng rao của sứ giả ở đầu ngõ, bà thấy từ trong nhà vang ra tiếng gọi:
– Mẹ ơi! Mẹ ra mời sứ giả vào đây cho con.
Bà thấy lạ lắm nhưng cũng rất mừng bèn ra gọi sứ giả vào ngay. Không ngờ, cậu Gióng đòi sứ giả cho đi đánh giặc. Sứ giả không tin, cậu còn thử tài cho sứ giả biết nữa.
Kỳ lạ thay! Từ lúc sứ giả đi, con bà tự nhiên lớn nhanh như thổi. Bà đem cả số gạo trong nhà ra nấu cơm cho con mà không đủ đành phải đi nhờ cả xóm làng cùng nuôi chung cậu bé.
Vài hôm sau, bà thấy quan đến rất đông mang theo những thứ mà cậu Gióng đề nghị làm để cậu đi phá giặc. Tất cả đều vượt xa kích cỡ của người thường. Cậu Gióng vừa khoác xong bộ giáp, sắt, bà ngỡ nó lẫm liệt y như một vị thần. Mặc áo giáp xong cậu nói:
– Thưa cha mẹ, con là con của Ngọc Hoàng được phái xuống trần gian giúp dân Nam đánh giặc.
Mặc dù vậy con vẫn cảm tạ công ơn sâu nặng mà cha mẹ đã chăm chút cho con suốt mấy năm qua. Bây giờ thế giặc đã rất nguy nan, xin cha mẹ nhận của con lạy này. Con xin chào cha mẹ và dân làng! Con đi!
Cậu Gióng nhảy lên mình ngựa, ngựa hí vang phun ra lửa làm cháy cả bụi tre đầu ngõ.
Chỉ mấy ngày sau tin thắng trận đã lan ra cả nước. Mọi nhà mừng vui trong chiến thắng, mừng vui vì đất nước hòa bình. Nhưng ông bà rất buồn vì biết cậu Gióng đã bay về trời mãi mãi.
Kết bài: Cảm nghĩ về câu truyện Thánh Gióng
Thâm thoát mới đó mà đã có đến mấy chục năm rồi. Ông của các cháu cũng đã về với cậu Gióng trên trời. Còn bà thì tóc cũng đã bạc trắng hết cả. Cũng may còn có các cháu thỉnh thoảng đến thăm, bà cũng đỡ cảm thấy tủi lòng. Bà xin cảm ơn các cháu!
Em hãy tưởng tượng mình là nhân vật người mẹ và kể lại truyện Thánh Gióng – Mẫu số 3
Tôi là một người nông dân thuần Việt có một cuộc sống bình dị với những ước mơ giản đơn. Cuộc sống của tôi dù nghèo khó nhưng yên bình, đầy niềm vui, và có lẽ niềm vui lớn nhất trong cuộc đời của người phụ nữ đó chính là làm vợ, làm mẹ. Vợ chồng tôi rất vui vì cuối cùng cũng có một người con trai sau nhiều năm hiếm muộn. Chúng tôi dành trọn tình yêu, sự quan tâm của mình cho đứa con trai của mình, và đặt tên cho đứa bé ấy là Thánh Gióng. Nhưng hạnh phúc thường đến muộn, vì con của tôi sinh ra lại không giống với những đứa trẻ cùng lứa tuổi khác.
Tôi và chồng sống bằng nghề nông, cuộc sống tuy có vất vả, đói nghèo nhưng chúng tôi vẫn cùng nhau vượt qua. Niềm mong mỏi lớn nhất cuộc đời của chúng tôi đó chính là có được cho riêng mình một đứa con. Sau nhiều năm hiếm muộn, cuối cùng ông Trời cũng thương sót mà cho chúng tôi một mụn con. Và khi ấy chúng tôi đã tự hứa với mình rằng cuộc sống sau này dù có khó khăn đến đâu, dù có thiếu thốn về vật chất nhưng chúng tôi sẽ nuôi dưỡng con của mình bằng tình yêu, tình thương của bậc cha mẹ.
Sau chín tháng mười ngày hoài thai cuối cùng đứa con của tôi cũng được sinh ra trong sự vui mừng, hân hoan của gia đình cũng như bà con hàng xóm. Nhưng, đứa con này lại không giống với bao đứa trẻ cùng trang lứa khác, vì dù đã lên ba nhưng không nói không cười, đặt đâu nằm đấy. Vợ chồng tôi đã rất buồn phiền, lo lắng, nhưng không phải vậy mà chúng tôi chán ghét, đối xử bất công với con. Mà ngược lại, chúng tôi càng thương con hơn và dành nhiều sự quan tâm hơn nữa cho con.
Năm ấy, giặc Ân tràn vào bờ cõi nước ta làm dân tình điêu đứng, quốc sự rối ren, đời sống của những người dân nghèo như chúng tôi càng trở nên lầm than, đau khổ. Bởi giặc Ân đi đến đâu là cướp bóc, áp bức dân ta một cách tàn nhẫn. Vì vậy mà nhà vua đã vội cử sứ giả đến khắp các vùng miền trong cả nước để chiêu mộ hiền tài, những bậc anh hùng cái thế để có thể đủ sức đánh đuổi giặc Ân, lâp lên công trạng cho triều đình, đất nước. Sứ giả qua mỗi vùng miền đều tìm ra được những con người ưu tú, yêu nước. Hôm nay là ngày sứ giả đi ngang qua miền quê nghèo của chúng tôi.
Từ đầu ngõ đến cuối xóm đều vang vọng giọng nói sang sảng của sứ giả, chúng tôi dù rất muốn dốc sức đi đánh giặc nhưng lực bất tòng tâm, trong cái thở dài chán nản thì bỗng dưng một tiếng nói trong trẻo, non nớt rót vào tai tôi “Mẹ ra gọi sứ giả vào đây cho con”. Lúc ấy tôi đã vô cùng ngỡ ngàng vì tiếng nói ấy là do đứa con ba năm không nói không cười của mình phát ra. Chưa kịp vui mừng vì con mình cuối cùng cũng biết nói thì nỗi lo sợ ập đến. Năm nay Thánh Gióng mới vừa lên ba, làm sao biết được việc đánh giặc cứu nước là như thế nào, đùa giỡn với quân lệnh là tội mất đầu. Vì vậy mà tôi đã rất do dự, hết lòng khuyên can con.
Nhưng trước sự thuyết phục của con, tôi mang theo tâm trạng lo lắng, nặng nề mà mời sứ giả vào nhà. Cũng như tôi, sứ giả đã rất bất ngờ, gặp được sứ giả Thánh Gióng đã yêu cầu nhà vua chuẩn bị cho mình một con ngựa sắt, một chiếc áo giáp sắt, mũ sắt, gậy sắt làm hành trang đánh giặc. Và cũng thật kì lạ vì sau lần gặp mặt sứ giả, Thánh Gióng bỗng ăn khỏe lạ thường, bao nhiêu cơm gạo trong gia đình đều không đủ để cho con ăn, ăn bao nhiêu cũng không đủ no, quần áo mới may cũng nhanh chóng chật.
Biết được sự tình, bà con láng giềng đã hô hào mọi người cùng chung gạo nuôi lớn Thánh Gióng, tôi đã rất cảm kích tấm lòng ấm áp bà con đã giành cho con trai mình. Trước quan tâm của cả cộng đồng, Thánh Gióng cao lớn, khỏe mạnh lạ thường. Đến ngày đánh giặc thì mặt áo giáp sắt cưỡi ngựa chạy thẳng ra trận địa. Trước sức mạnh của Thánh Gióng quân địch nhanh chóng bị đánh tan, hoảng sợ dẫm đạp lên nhau mà bỏ chạy. Nhưng đang trong trận chiến gậy sắt gẫy, Thánh Gióng đã tiện tay nhổ khóm tre bên đường làm vũ khí, quân địch bị đánh cho tan tác, chạy khỏi lãnh thổ nước ta.
Nghe tin thắng trận, tôi vỡ òa trong hạnh phúc, vợ chồng tôi đã cùng hàng xóm chuẩn bị mâm cao cỗ đầy chờ con về để chia sẻ chiến thắng, nhưng Thánh Gióng sau khi đánh giặc đã không trở về mà lên núi Sóc cùng ngựa bay thẳng lên trời. Sau này tôi mới biết Thánh Gióng không phải người thường mà là con trời phái xuống để cứu dân giúp nước, vì vậy mà dù có buồn tủi, đau khổ nhưng tôi vẫn cảm thấy vui và hạnh phúc vì đã được sinh ra và làm mẹ của Thánh Gióng.
Sau này, dù Thánh Gióng không lần nào trở về thăm chúng tôi nữa, bà con hàng xóm cũng lập đền thờ để tỏ lòng biết ơn với Thánh Gióng. Nhưng tôi đã không còn cảm thấy buồn phiền như ngày con mới về trời nữa vì trong cảm giác của tôi, Thánh Gióng vẫn ở đâu đó trong cuộc sống của tôi, và dù Thánh Gióng có là ai thì mãi là đứa con mà tôi yêu quý nhất.
Trên đây là những bài văn mẫu hay Kể lại truyện Thánh Gióng trong vai người mẹ. Hãy coi văn mẫu là tài liệu tham khảo để sáng tạo ra bài văn hay của riêng mình các em nhé!