Tưởng tượng một kết thúc khác của truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng

Đề bài: Em hãy tưởng tượng một kết thúc khác của truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng

 Ngày nào cũng vậy, cứ vào buổi sáng sớm tôi lại mang theo lưới, thuyền và một số dụng cụ đánh bắt ra biển để đánh cá. Đây cũng là công việc gắn bó với tôi hơn một nửa đời người. Tôi cùng vợ sống trong một ngôi làng chài nhỏ ven biển, cuộc sống khó khăn, thiếu thốn nhưng vô cùng hạnh phúc vì tôi luôn có người đồng hành trên mọi con đường. Tôi hài lòng về cuộc sống ấy. Nhưng một sự việc vô cùng bất ngờ đã xảy ra, đó chính là cuộc gặp gỡ đầy tình cờ với một con cá vàng, điều đáng nói ở đây đó không chỉ là một con cá bình thường mà là con cá thần, có khả năng thực hiện mọi điều ước của con người. Cuộc gặp gỡ ấy là định mệnh nhưng những sự việc sau đó tôi lại không thể lường hết được, cuộc sống vốn yên bình của tôi bị đảo lộn, tình cảm vợ chồng rạn nứt, tôi phải đối mặt với bất hạnh lớn nhất của cuộc đời mình.

Tôi cùng vợ sống trong một túp lều nhỏ ven biển, hàng ngày tôi bơi thuyền ra biển đánh cá, còn vợ tôi ở nhà lo việc cơm nước, việc nhà chu toàn. Cuộc sống của chúng tôi tuy không có con cái nhưng chúng tôi vẫn hạnh phúc, chúng tôi chia sẻ từng niềm vui, nỗi buồn. Có gì khó khăn chúng tôi đều cùng nhau gánh vác, chưa từng có sự mâu thuẫn nào, dù là nhỏ nhất. Hôm ấy, như bao ngày bình thường khác, tôi mang theo đồ đạc đánh bắt, bơi thuyền ra biển khơi, bắt đầu một ngày lao động của mình. Nhưng thật lạ thay, ngồi từ sáng đến tận giữa trưa, dù tôi đã kéo rất nhiều mẻ lưới nhưng không hề có bất cứ con cá nào mắc lưới, vướng vào lưới chỉ toàn là rong biển và những loại cỏ biển.

Tôi kiên trì đến tận cùng, tôi không thể tay không mà về nhà được, bữa cơm của chúng tôi sẽ trở nên thật đáng thương nếu như không có những con cá đánh được. Tôi thì không sao, dù ăn uống đạm bạc đến đâu thì tôi cũng không mấy bận tâm, nhưng tôi không muốn bà lão nhà mình phải chịu khổ. Sống với nhau già nửa đời người, tuy không nói ra lời nhưng bà lão là người mà tôi yêu thương, coi trọng nhất của cuộc đời này. Đang miên man suy nghĩ, bỗng tôi thấy lưới động mặt nước, tôi vội vàng kéo lên, trong lòng đầy ắp hi vọng được một mẻ lưới đầy ắp cá. Nhưng thật không ngờ, thứ tôi kéo được chỉ là một con cá vàng nhỏ bé.

Con cá vàng này tuy nhỏ nhưng màu sắc đặc biệt đẹp làm tôi không thể rời mắt khỏi nó. Khi tôi còn đang quan sát đánh giá thì bỗng có tiếng nói “Xin ông hãy thả tôi đi”, tôi bất ngờ đến mức quay đầu nhìn xung quanh thuyền, ở giữa biển khơi này ngoài tôi thì liệu có ai chứ. Tôi không dám tin mà nhìn vào con cá vàng vẫn đang vẫy vùng trong lưới. Như biết được sự hoài nghi của tôi, cá vàng bắt đầu cất tiếng một lần nữa, nó cầu xin tôi thả nó về biển, sợ tôi không đồng ý, nó bắt đầu đưa ra thỏa thuận, chỉ cần tôi thả nó đi, nó sẽ thực hiện cho tôi bất cứ điều ước nào. Lúc này tôi mới nhẹ nhàng nâng con cá khỏi lưới để quan sát rõ hơn, đôi mắt nó nhìn vào tôi đầy tha thiết.

Tôi nhẹ nhàng thả nó ra biển và nói với nó rằng mình không có bất cứ điều ước nào cả. Nhưng có vẻ như nó thực sự muốn trả ơn cho tôi nên trước khi bơi đi đã nói với tôi, khi nào có mong ước gì thì hãy ra bờ biển, gọi tên nó ba lần, nó sẽ hiện lên và biến điều ước của tôi thành hiện thực. Không để tôi đáp lời, nó đã mất hút dưới dòng nước biển xanh biếc. Cuộc gặp gỡ kì lạ này khiến cho tâm trạng của tôi thoải mái hơn rất nhiều, vì dù không có thu hoạch gì ngày hôm nay, nhưng ít nhất tôi vừa cứu sống một sinh linh, có thêm một người bạn mới. Tôi mang theo tâm trạng hào hứng, phấn khởi trở về nhà làm bà lão rất bất ngờ.

Tôi không hề giấu diếm mà mang đầu đuôi câu chuyện ra kể cho bà lão, nhưng thật không nờ bà lão đã đùng đùng nổi giận với tôi, đây cũng là lần đầu tiên bà lão mắng chửi và bắt tôi ra biển mang về cho bà một cái máng lợn mới. Vì biết cuộc sống của chúng tôi quá khổ nên phần nào tôi có thể thông cảm cho bà lão. Nhưng khi đã có được máng lợn mới, bà lão lại ước một ngôi nhà mới rồi làm nhất phẩm phu nhân. Tôi hết lần này đến lần khác bất đắc dĩ ra biển cầu xin cá vàng. Nhưng lần này, bà lão muốn trở thành đức Long Vương để có thể tùy ý điều khiển cá vàng, tôi đã không thể nhượng bộ, thỏa hiệp được nữa. Vì những thứ vật chất tầm thường mà bà lão đã trở thành một người khác, tình nghĩa vợ chồng cũng rạn nứt. Tôi không muốn bà lão trở thành một người độc ác nên tôi sẽ cứu vãn mọi chuyện khi còn có thể.

Tôi vẫn ra biển cầu cứu cá vàng, nhưng lần này tôi không giúp bà lão đưa ra những yêu cầu vô lí mà cầu xin cá vàng biến mọi thứ trở về như ban đầu, khi cuộc sống của chúng tôi còn nghèo đói nhưng hạnh phúc, bà lão cũng không biết đến sự tồn tại của cá vàng, có như thế lòng tham của bà lão mới không trỗi dậy lấn át đi con người nhân hậu, hiền lành vốn có. Có lẽ đây chính là kết quả có hậu nhất cho tất cả chúng tôi.

Trên đây là bài văn tưởng tượng kết thúc khác của truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng. Xem thêm các bài văn mẫu hay