Tưởng tượng và viết đoạn văn về cuộc sống tương lai của hai bố con An-đrây Xô cô lốp

Em hãy tưởng tượng và viết đoạn văn về cuộc sống tương lai của hai bố con An-đrây Xô cô lốp.

Sau khi bị tước bằng lái Xô-cô-lốp cùng đứa con nuôi của minh là bé Vania tìm đến một mảnh đất mới. Nơi này họ không quen biết ai cũng không có chỗ để ở. Bước đầu lang thang khắp nơi này tới nơi khác nhưng cuối cùng hai cha con cũng tìm được niềm hạnh phúc hiếm hoi trong cuộc đời của mình. Chỉ cần họ bên nhau thì không có việc gì có thể cản bước được hai cha con.

Đặt chân đến vùng đất mới, việc đầu tiên mà Xô-cô-lốp bắt tay vào là kiếm một việc làm để có thể nuôi nấng bé Vania. Ban đầu ông xin vào lái xe nhưng người ta không nhận, ngày này tháng nọ qua đi ông tìm hết việc này đến việc khác nhưng vẫn không có một chỗ nào chấp nhận ông. Số tiền mà ông dành dụm có được cũng tiêu hết trong chóng vánh. Trong đoạn khó khăn, may mắn thay ông được một người tốt giúp đỡ, đó là một người nhà giàu có nhiều trang trại. Người giàu có ấy thương cho số phận của người lính già không còn sức khỏe để làm những việc nặng nhọc nên giao cho ông việc canh gác trang trại. Họ được chuyển về ở cùng một khu với chủ nhà. Giống như có phép màu, hai cha con sống trong bình yên không phải lo đến chuyện cơm áo hàng ngày nữa. Vania lớn lên và bắt đầu đi học. Ngày đi học tối về được cha dạy thêm, hằng đêm hai cha con thường học bài cùng nhau và cười nói vui vẻ.

Mấy năm sau, những vết thương trên cơ thể Xô cô lốp tái phát, tuổi thì già đi, Vania giờ đây đã trở thành một cậu thanh niên khôi ngô tuấn tú. Những tưởng cậu bé trưởng thành và báo ơn người cha nuôi nhưng lúc cậu lớn thì cũng là lúc cha của cậu qua đời. Trong những năm tháng khó khăn, Xô-cô-lốp đã viết những trang nhật kí về cuộc đời mình. Vania cầm cuốn nhật kí trên tay và rưng rưng nước mắt. Cậu quyết chí học thành tài để không phụ công nuôi nấng và chăm sóc của người cha già.

Và kết quả hẳn là tốt đẹp khi Vania liên tục đỗ đầu những kì thi lớn. Cậu trở về trang trại của người giàu có báo hơn cho họ và xây dựng cho cha mình một nấm mồ đẹp. Cậu khắc lên bia mộ hai chữ cha yêu. Thế đấy họ đã yêu thương nhau như thế, như tình thân máu mủ ruột già. Dù chiến tranh có tàn ác nhưng tình người luôn thắm đẫm.