Em hãy viết một bài văn tưởng tượng về một miền quê trong một bức thư của bạn – Mẫu 1
Hà Nội ngày 26- 4- 2017
Quyên thân mến, đã hai tháng kể từ ngày mình chuyển đi. Cậu và mọi người vẫn khỏe cả chứ, mình nhớ mọi người rất nhiều, thật buồn khi phải xa cậu và mọi người. Tớ đã chuyển đến nơi ở mới, mọi việc đều ổn. Ngày hôm qua mình và bố mẹ đã về thăm quê ngoại của tớ. Thực sự mình đã rất rất vui vì chuyến đi này. Không thể giấu nổi cảm xúc, mình đã viết thư ngay cho cậu.
Ở quê ngoại của mình, ông ngoại có một khu vườn nhỏ. Mỗi buổi sáng, ông thức dậy thật sớm để chăm tỉa mấy chậu cây cảnh ngoài vườn, mình cũng dậy sớm theo ông ra vườn. Không khí buổi sớm ngập tràn sự trong lành, ánh nắng chiếu xuyên qua kẽ lạ trong trẻo và tinh khôi, những làn gió nhẹ thổi qua mát rười rượi. Giọt sương long lanh như đang ngái ngủ còn vương lại trên những cành lá non ngoài vườn.
Mặt trời tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất.Vạn vật được đánh thức sau màn đêm kéo dài ngày hôm qua. Tất cả như bừng lên sức sống và năng lượng. Những chú chim bắt đầu cất tiếng hót véo von trên cành cây chào buổi bình minh.
Những chú chim nhỏ cùng nhau hòa tấu bản nhạc của thiên nhiên vui vẻ và say xưa. Chú chim sâu nhanh nhảu nhảy lích rích trên luống su hào dùng chiếc mỏ nhỏ bắt những chú sâu xanh béo múp, thỉnh thoảng lại kêu mấy tiếng “chích chích” vui tai. Bầy chim sẻ thì ồn ào đậu trên cành nhãn phía góc vườn, cùng cất lên những âm thanh xáo trộn, vui vẻ. Thỉnh thoảng chúng lại sà xuống mặt đất nhặt lượm cái gì đấy rồi vỗ cánh bay vút đi mất. Đây là những hình ảnh thật giản dị mà ở thành phố mình chưa bao giờ có được. Được đón bình minh ở một miền quê thật là tuyệt vời
Mình đi dạo trong khu vườn đầy mùi cỏ khô và những bông hoa đồng nội. Những ngày có gió, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng lá cây xào xạc rung rinh trong gió vui tai. Nghe nói mùa hè về, cả thôn xóm còn rộn ràng với bản nhạc của loài ve mang đến, nơi đây thưởng thức bản giao hưởng mùa hạ cuồng nhiệt và vui vẻ. Không ồn ào vì tiếng xe cộ như ở thành phố, nơi đây ồn ào vì những âm thanh của thiên nhiên.
Đêm về, khi tiếng chim đã ngưng, sự vật chìm trong im lặng. Những chú đom đóm lập lòe đưa chút ánh sáng yếu ớt thỉnh thoảng vụt lên phía góc nào đó. Trong khu vườn nhỏ của ông mình lại chào đón những vị khách mới, những vị khách ưa bóng tối và tạo ra những âm thanh gọi màn đêm xuống. Đó là những chú dế mèn trú ngụ trong những lỗ đất đến giờ chui ra, tiếng ếch nhái kêu vang.
Ông đã chỉ cho mình biết bao điều thú vị mà tôi gọi là những bí mật riêng của khu vườn khi mặt trời khép bóng. Những chú dế mèn gọi bạn râm ran, từ một con đến một bầy, tiếng ồn ào vang cả khu vườn. Tiếng ì ù đập cánh đến những âm thanh mèn mèn loạn xạ của cả bầy dế trong đêm vang lên.
Ở đâu đó tiếng ếch nhái vang xa trong không trung rồi vụt tan biến. Tiếng ộp oạp nối tiếp những tiếng chão chuộc liên hoàn. Vào những ngày mưa, sự hoạt động của loài lưỡng cư này lại càng tích cực, chúng tụ họp nhau kêu suốt không thôi. Tiếng kêu sinh động gọi trời tuôn rơi những hạt mưa nặng hạt. Thỉnh thoảng trong bụi cỏ lại lạo xạo rung rinh vì sự xuất hiện của một con vật nào đó.
Mình còn nghe thấy cả tiếng đập cánh vù vù của các loại côn trùng trong màn đêm tĩnh mịch này. Ở quê, tập hợp các loại côn trùng phong phú, từ những con châu chấu màu xanh đậu trên luống rau muống, những con cào cào hiền lành đậu trên mấy cây rau thơm, những con bọ ngựa khéo léo ngụy trang bằng lớp áo lẫn với màu lá cây, mấy con chuồn chuồn ngô, chuồn chuồn ớt bay lập lờ quanh khu vườn.
Đêm về, những tiếng đập cánh khe khẽ, phát ra thứ âm vù vù nhẹ nhàng như phẩy giữa không trung. Phải chăm chú lắm mình mới nhận ra thứ âm thanh mỏng nhẹ như vậy. Những con vật nhỏ bé ấy như những người bạn gắn bó với nơi thôn quê này này.
Được trở về quê như một món quà, một chuyến đi thú vị với mình . Đó là những trải nghiệm mình chưa bao giờ có được khi ở thành phố. Những trải nghiệm lần đầu tiên thấy êm ả và thích thú đến vậy. Hi vọng một ngày nào đó chúng ta sẽ cùng nhau đến đây và thăm thú quê ngoại mình nhé.
Mong cậu và mọi người ở nhà chú ý giữ gìn sức khỏe, tớ sẽ viết thư thường xuyên kể với cậu về cuộc sống, những chuyến đi của tớ. Một ngày nào đó tớ sẽ về thăm cậu và mọi người. Hãy giữ liên lạc và viết thư lại cho tớ nhé. Tớ sẽ rất vui vì nhận được thư của cậu!
Em hãy viết một bài văn tưởng tượng về một miền quê trong một bức thư của bạn – Mẫu 2
Gửi Ngọc, người bạn yêu dấu phương xa
Ngọc yêu quý, đã lâu lắm mình không viết thư cho cậu. Cậu và gia đình vẫn khỏe chứ. Mình và gia đình vẫn mạnh khỏe, thỉnh thoảng mọi người vẫn nhắc đến cậu đấy. Tuần trước mình vừa về quê, ở đó thực sự rất đẹp và gợi bao kỉ niệm. Không giấu nổi cảm xúc, mình muốn viết thư kể ngay với cậu.
Quê mình là một vùng đất nằm ở ngoại ô thành phố, một vùng đất ven sông trù phú và màu mỡ. Nơi đây đã nuôi dưỡng tuổi thơ mình lớn lên với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ và những hình ảnh, âm thanh thân quen gắn với tháng ngày tươi đẹp của lũ trẻ chúng mình.
Con sông Hồng thân thương đã bồi đắp cho quên hương mình những mảnh đất trù phú, đỏ năng phù sa. Ở nơi này, cánh đồng lúa trải dài tít tắp xa xăm kéo dài mãi phía chân trời. Những bông lúa cong trĩu hạt ngả nghiêng reo vui khi cơn gió thổi qua. Âm thanh những chiếc lá lúa cọ xát vào nhau nghe xào xạc như sóng xô thành dải trong không gian.
Mỗi buổi chiều, lũ trẻ chúng mình lại rủ nhau ra đồng hóng gió, cơn gió mát rười rượi thổi tan mệt mỏi âu lo. Bọn trẻ vui thích hò hét khi những đợt gió thổi cả cánh đồng dạt sang một bên rồi khi cơn gió tắt, cây lúa lại trở về vị trí cũ. Gió thổi làm bứt cuống một chiếc lá đa, chiếc lá chao nghiêng trong không gian rồi rơi xuống đất nghe lác nhác êm tựa như nó đã yên bình và sẵn sàng rời cành về với mặt đất.
Tiếng bọn trẻ rủ nhau í ới chạy chơi trên cánh đồng rộng mênh mông. Chúng hò nhau ầm ĩ, mấy thằng lớn dẫn đầu xuống ruộng trước, mấy đứa nhóc lít nhít chạy theo sau, thỉnh thoảng lại có đứa theo không kịp tụt lại phía sau, nó vừa mếu máo vừa cố gắng chạy theo cho bằng anh chị phía trên. Hình ảnh lũ trẻ lại làm tôi nhớ đến ngày tuổi thơ của mình. Mình cũng có một thời tha thẩn theo bạn bè ra những cánh đồng chơi vào buổi chiều hè mát mẻ.
Thỉnh thoảng có vài chú chim sẻ từ trên cành cây gần đó sà xuống mặt đất nhặt nhạnh vài hạt thóc lỡ rơi vãi bên ngoài. Ban đầu là một hai con, sau đó những tiếng kêu lích rích gọi đàn vang lên. Cả bầy chim sẻ sà xuống ồn ào náo nhiệt tìm thức ăn, chúng tạo ra thứ âm thanh hỗn loạn náo nhiệt cả một cánh đồng quê yên bình. Rồi sau khi xong nhiệm vụ, như vũ bão, chúng lại ào ào bay vút đi rồi biến mất trên không trung, trên bầu trời xanh ngắt.
Trong những buổi chiều hè, trên khoảng không trung bao la trai dài của cánh đồng quê bỗng vang lên tiếng sáo diều vi vu vô lãng trong không gian. Tiếng sáo cao vút trong trẻo theo những cơn gió mang đi xa. Người ta bảo đó là những tiếng sáo trời vì gió thổi vào những ống sáo treo trên con diều được thả trên không trung chứ không phải con người thổi. Tiếng sáo mang đến cho ta cảm giác anh lành và yên bình lạ trong không khí êm ả của đồng quê.
Ven những ờ đất của cánh đồng, vài người túm tụm lại nói chuyện trong lúc giải lao công việc đồng áng vất vả. Họ nói với nhau những câu chuyện phiếm vui vẻ đời thường về chồng con, những bữa ăn hàng ngày, chuyện cái thúng cái lia bình dị. Tiếng người nói chuyện xôn xao thỉnh thoảng lại xen với tiếng cười phá lên giòn tan của những con người chân quê chất phác, hồn hậu.
Những ngày mưa về, cánh đồng lại rộn ràng tiếng ếch nhái kêu vang. Nếu như ở thành phố, người ta lạ lẫm với thứ âm thanh giản dị này thì ở những làng quê như quê tôi, đây lại là những tiếng vang quen thuộc của những con nhái bén, con chão chuộc trên các cánh đồng ngập nước. Chúng tạo ra những âm thanh ộp oạp ồn ào khắp cả cánh đồng ngày ngập nước.
Vào một vài buổi tối, có những người cầm đèn và giỏ đi soi bắt ếch kiếm vài đồng lẻ hoặc cũng là thú vui của con người nhàn rỗi. Họ lội bì bõm trên bùn nhưng khẽ khàng soi những chú ếch khôn ranh đang ẩn mình trong một bụi cây, lùm cỏ nào đấy. Trong đêm khuya, tiếng dế mèn kêu vang dậy cả những góc đồng. Những chú dế thay nhau cất tiếng tạo nên những bản nhạc rộn ràng trên cánh đồng quê. Tiếng ì ù đập cánh đến những âm thanh mèn mèn loạn xạ của cả bầy dế trong đêm vang.
Có lẽ cánh đồng lúa yên ả và im lặng nhất trong những ngày đông rét mướt, khi ấy cánh đồng lúa xanh mướt chỉ còn lại là những khoảng đất trống trơn đã thu hoạch, cánh đồng cạn nước không còn là nhà của những sinh vật vẫn cư ngụ nơi đây. Chỉ còn lại những cơn gió lẳng lặng thổi qua khoảng đất trống, rung rinh vài cành hoa dại còn sót lại trên cánh đồng.
Ngọc à, quê hương là một khái niệm thiêng liêng để dù đi đâu cũng luôn nhớ về. Một ngày nào đó hi vọng cậu có thể về thăm quê tớ nhé. Chờ thư cậu!