Vẻ đẹp trong cách sống, trong tâm hồn, trong suy nghĩ của anh thanh niên một mình trên trạm khí tượng trên đỉnh núi trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long

Đề bài: Vẻ đẹp trong cách sống, trong tâm hồn, trong suy nghĩ của anh thanh niên một mình trên trạm khí tượng trên đỉnh núi trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long

Những ai yêu mến truyện ngắn Nguyễn Thành Long thì không thể nào không biết đến tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa của ông. Tác phẩm ra đời trong hoàn cảnh miền Bắc đang tiến lên xây dựng xã hội chủ nghĩa. Trong truyện nổi bật lên những con người cống hiến hết mình cho đất nước mà tiêu biểu là anh thanh niên trên trạm khí tượng thủy văn. Anh không chỉ đẹp trong cách sống, trong tâm hồn mà còn cả trong suy nghĩ.

Theo chân bác họa sĩ già, bác lái xe và cô kĩ sư trẻ đến Sa Pa mộng mơ tươi đẹp. Nơi đây những con người thầm lặng vẫn ngày đêm lao động miệt mài cho đất nước. Anh thanh niên hiện lên đẹp đẽ trong cách sống của mình. Anh đang tuổi yêu đương thế nhưng anh lại chọn một cuộc sống âm thầm trên đỉnh núi với công việc đo nắng, đo gió đo mưa và báo cáo xuống dưới. Dù sống một mình nhưng anh vẫn rất ngăn nắp, anh còn trồng cả hoa và thích uống trà. Anh có một tủ sách nơi mà anh coi những quyển sách như những người bạn.

Anh không chỉ đẹp bằng cách sống mà còn đẹp bởi tâm hồn. Điều đó thể hiện ở việc anh rất quý người. Anh đã mất công tạo chướng ngại vật trên đường để tranh thủ gặp gỡ những người ở miền xuôi lên. Và cũng chính từ đó anh làm quen được với bác lái xe. Anh thường nhờ bác mua hộ những cuốn sách và tặng cho bác những thứ anh có. Không chỉ vậy, anh còn rất khiêm tốn, khi gặp gỡ bác họa sĩ và được bác vẽ lại. Anh khiêm tốn kể về những người anh cho là đáng vẽ hơn anh. Anh lịch sự ngồi im cho bác vẽ. Với cô gái anh hào hoa, lịch sự, tâm lý khi tặng cô một bó hoa nhân dịp gặp mặt đầu tiên.

Con người ấy đẹp cả tâm hồn và đẹp cả trong suy nghĩ. Khi được hỏi là người cô độc nhất thế giới thì anh cười khì anh cho rằng “anh với công việc là đôi” thì sao có thể gọi là cô độc. Anh so sánh mình với anh bạn đo khí tượng trên đỉnh núi Phan xi păng để thấy được vẫn còn nhiều người vất vả hơn anh nhiều. Hơn nữa anh còn có sách là bạn.

Tóm lại, cả thiên truyện nổi bật lên hình ảnh anh thanh niên đại diện cho những con người sống thầm lặng để cống hiến hết mình cho đất nước. Không phải anh thanh niên đó không có tên hay tác giả không thể đặt cho anh một cái tên mà tác giả cố tình gọi như vậy nhằm thể hiện những con người sống thầm lặng vì đất nước.