Phát biểu cảm nghĩ của em sau khi đọc xong truyện “Lợn cưới, áo mới”.

Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ của em sau khi đọc xong truyện “Lợn cưới, áo mới”.

Mở bài: Giới thiệu về truyện Lợn cưới, áo mới

Văn học dân gian Việt Nam với nhiều thể loại: ngụ ngôn, vè, câu đố, ca dao, dân ca… Trong đó truyện cười chiếm số lượng không nhỏ, có truyện cười để mua vui, có truyện cười để khuyên răn, dạy bảo… “Lợn cưới, áo mới” là truyện cười để mua vui nhưng cũng để mỉa mai sự lố bịch cho những tên thích khoe của.

Bài liên quan:
>>Phát biểu cảm nghĩ của em sau khi đọc xong truyện “Mẹ hiền dạy con”

>>Tả lại khu vườn vào buổi sáng đẹp trời.
>>Kể lại buổi tiệc sinh nhật của em văn 6

Thân bài: cảm nghĩ của em sau khi đọc xong truyện “Lợn cưới, áo mới”

Truyện chỉ có vẻn vẹn hai nhân vật, không hề thân thiết, họ gặp nhau trong phút chốc nhưng lại mang đến cho dân gian câu chuyện vẫn được kể qua nhiều thế hệ. Đó là một chàng trai được giới thiệu với tính rất thích khoang, muốn nhận lời khen, lời ca ngợi của người khác. Bởi vậy, có bất cứ chuyện gì đến với anh ta có lẽ anh ta cũng không giấu được và muốn trưng bày để cho thiên hạ biết đến. Tính khoe khoang bộc lộ khi anh ta may được một chiếc áo mới, có lẽ điều đó đã mang lại cho anh ta niềm vui tột độ, không những không cần ướm thử mà mặc ngay vào và ra đứng “hóng” ngoài đường với mong muốn sẽ gặp ai đó để khoe. Một hành động vô cùng kì cục, giống như con trẻ được mua một thứ đồ chơi mới mà chưa biết sử dụng như thế nào. Trớ trêu là anh ta đã chờ đợi, hồi hộp, háo hức mà không hề có ai ngang qua, từ sung sướng, vui vẻ nảy sinh tâm trạng “tức lắm”. Đối với anh chàng này dường như tất cả không còn quan trọng bằng việc mong có người tới để khoe áo mới.

Phát biểu cảm nghĩ của em sau khi đọc xong truyện “Lợn cưới, áo mới”.

Cùng thời gian đó, có một anh mất lợn, cũng rất thích khoe khoang. Anh ta mang trong mình tâm trạng hốt hoảng, tiếc nuối khi bị mất con lợn chuẩn bị cho tiệc cưới, anh ta chạy ngược xuôi tìm kiếm. Một anh chàng có áo mới muốn khoe đã gặp được một anh chàng đang hoảng hốt tìm lợn, một người đang sốt sắng gặp một người mang tâm trạng xót của. Người đọc bất ngờ khi thấy anh mất lợn chạy đến hỏi: “Bác có thấy con lợn cưới của tôi chạy qua đây không”? Một câu hỏi không tránh khỏi tiếng cười bởi anh ta đã dùng thừa từ “cưới”, đó là câu anh ta chủ định hỏi vì cưới là việc đáng khoe hơn bao giờ hết, câu hỏi thăm nặng tính khoe của đã vô tình tạo ra tiếng cười mỉa mai cho người đọc. Nhưng chúng ta thấy anh có áo mới không hề biểu hiện sự mỉa mai, cũng không nhận ra sự dư thừa trong câu nói hay không nhận ra người kia giống tính với mình, gặp được một người, không biết người đó ra sao, miễn là anh ta có cơ hội để nói: “Từ lúc tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua đây cả”. Cũng mắc phải lỗi như anh mất lợn, nhưng anh mặc áo mới dùng thừa cả một vế câu: “từ khi tôi mặc cái áo mới này”, câu trả lời không có chút gì liên quan đến câu hỏi bởi anh ta quá sốt sắng muốn khoe khoang nên chưa nói anh ta đã giơ cái vạt áo ra trước mặt.

Kết bài: Suy nghĩ về truyện “Lợn cưới, áo mới”

Một câu chuyện có tình huống gây cười, sự đối thoại gây cười, kết thúc truyện bị đẩy lên đỉnh điểm cũng gây cười. Đó là tiếng cười vui vẻ, có sự chế giễu, phê phán và hấp dẫn được người đọc. Chúng ta cũng thấy được trí tuệ sáng tạo, hóm hỉnh, thông minh của tác giả dân gian trong việc tạo ra truyện cười.

Phan Thị Ngọc Hạnh - Khoa Ngữ Văn DHSP Hà Nội - (HNUE). Biên tập tài liệu văn học, chia sẻ văn mẫu hay