Đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính

Đề bài: Chỉ ra những đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính

Bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính rút ra từ tập Vầng sáng- Quầng lửa của tác giả Phạm Tiến Duật. Đây là tác phẩm đoạt giải nhất trong cuộc thi thơ trong báo văn nghệ (1968-1970). Bài thơ được ra đời trong thời kì cuộc kháng chiến chống Mĩ diễn ra rất ác liệt. Mĩ trút hàng vạn tấn bom trên con đường Trường Sơn chiến lược. Trong khi đó những chuyến xe tải vẫn bang ra chiến trường vì miền Nam phía trước.

Về nội dung của bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính: Bài thơ đã sáng tạo ra một hình ảnh độc đáo: những chiếc xe không kính, qua đó khắc họa nổi bật hình ảnh của những người lính lái xe ở Trường Sơn trong thời kì kháng chiến chống Mĩ cứu nước với tư thế hiên ngang, tinh thần dũng cảm, thái độ bất chấp khó khăn, coi thường gian khổ hiểm nguy, niềm lạc quan sôi nổi của tuổi trẻ và ý chí chiến đấu giải phóng miền Nam, trái tim yêu nước nồng nhiệt của tuổi trẻ thời kì chống Mĩ. Tinh thần này được thể hiện một cách rõ nét qua khổ cuối của bài thơ:

“Không có kính rồi xe không có đèn

Không có mùi rồi thùng xe có xước

Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước

Chỉ cần trong xe có một trái tim”

Về nghệ thuật:

_ Bài thơ được viết theo thể tự do, các câu dài ngắn khác nhau và được gieo vần ở tiếng thơ cuối cùng của dòng thơ.

_ Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm nhưng có sự gia tăng đáng kể của các yếu tố tự sự. Điều đó tạo nhiều cơ sở để biểu cảm đồng thời tăng sức phản ánh hiện thực cho thơ.

“Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng

Thấy con đường chạy thẳng vào tim

Thấy sao trời và đột ngột cánh chim

Như sa như ùa vào buồng lái”

_ Tác giả đã đưa vào bài thơ chất liệu hiện thực sinh động của cuộc sống ở chiến trường, cùng với ngôn ngữ và giọng điệu gài khẩu ngữ tự nhiên, khỏe khoắn, có nét khá đặc biệt gần với văn xuôi, gần với lời ăn tiếng nói hàng ngày. Nổi bật nhất là giọng điệu vui, tinh nghịch,lạc quan. Nó làm nên chất trẻ trung trong thơ Phạm Tiến Duật nói riêng, trong thơ chống Mĩ nói chung.

“Không có không phải xe không có kính

Bom giật bom rung kính vỡ đi rồi

Ung dung buồng lái ta ngồi

Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng”