Đề bài: Em hãy phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương
Tình cảm gia đình luôn là đề tài bất tận cho những nhà thơ nhà văn chắp bút thành những tác phẩm giàu ý nghĩa. Không chỉ ca nhạc nói về tình cảm gia đình mà văn học cũng thực hiện vai trò ấy, ca ngợi tình cảm của cha mẹ dành cho những đứa con của mình. Nhà thơ Y Phương cũng góp một bài thơ hay về tình cảm gia đình. Đó là bài thơ Nói với con.
Bốn câu thơ đầu vẽ lên một bức tranh gia đình thật đầm ấm và hạnh phúc. Nơi căn nhà tuyệt vời ấy, người mẹ dang tay đón con người cha cũng vậy. Một đứa trẻ đang độ tuổi tập nói tập đi, miệng bi bô, chân chập chững. Cả căn nhà tràn ngập tiếng cười nói hạnh phúc của ca gia đình:
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người cha bắt đầu nói với con về những phẩm chất của người đồng mình:
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời
Người đồng minh chính là người cùng quê, người cha nói với con về nghề nghiệp của những người sống nơi quê mình. Đó nghề đan lờ cài nan hoa, vách nhà ken sống với rừng, mỗi con đường là mỗi tấm lòng. Cha mẹ luôn nghĩ về ngày cưới, đó là ngày đẹp nhất trên đời. Vì kể từ ngày ấy, tình yêu của cha mẹ sẽ sinh ra con. Người đồng mình sống thô sơ giản dị nhưng vách nhà lúc nào cũng vang câu hát.
Người đồng mình không chỉ lạc quan, giản dị mà còn sống có ý chí và không bao giờ nhỏ bé:
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Người đồng mình tuy thô sơ giản dị nhưng ý chi cao tựa đá ghềnh. Dẫu có như thế nào thì người cha vẫn mong con mình sống trên đá không chê đá gập ghềnh, sống trong thung không chê thung nghèo đói. Vì những gì có ngày hôm nay đều do những thế hệ cha ông nơi quê hương sứ sở làm ra. Sông trong sạch như sông như suối. Lên thác xuống ghềnh không lo cực nhọc. Người đồng mình tuy có thô sơ da thịt nhưng tự đục đá kê cao quê hương và có phong tục riêng.
Trước những phẩm chất đáng quý của người đồng mình, người cha muốn khuyên cho lên đường ra đời không bao giờ được nhỏ bé:
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ được nhỏ bé
Nghe con
Những câu thơ khép lại những lời dặn dò tâm sự của cha với người con. Cha mong muốn dù sống ở nơi nghèo đói hay thô sơ, thì cũng phải sống có ý chí và bước ra đường đời không bao giờ được nhỏ bé.
Bằng những câu thơ tự do kết hợp với lối nói giản dị mộc mạc của người dân tộc, người cha Y Phương đã mang đến những lời dặn dò tâm sự đầy tình cảm của mình với con. Đồng thời qua đó ta cũng có thể thấy được những phẩm chất đáng quý của người dân tộc.
TỪ KHÓA TÌM KIẾM
PHAN TICH NOI VOI CON
PHAN TICH NOI VOI CON CUA Y PHUONG
PHÂN TÍCH NÓI VỚI CON
PHÂN TÍCH NÓI VỚI CON CỦA Y PHƯƠNG
Leave a Reply