Đề bài: Em hãy nêu suy nghĩ và cảm xúc của anh chị về hình ảnh đôi bàn tay Tnú
Một tác phẩm hay là một tác phẩm xây dựng được hình ảnh mang dụng ý nghệ thuật của tác giả. Nguyễn Trung Thành không những xuất sắc khi xây dựng thành công hình ảnh rừng xà nu mà còn xuất sắc khi xây dựng được hình ảnh đôi bàn tay Tnú. Qua đôi bàn tay ấy, người đọc có thể thấy được cả một cuộc đời đầy những đau thương nhưng cũng rất hào hùng của người anh hùng Tây Nguyên ấy.
Khi đôi bàn tay ấy còn bé, Tnú đã sử dụng nó để cầm biết bao nhiêu thư từ liên lạc của cán bộ cách mạng để chuyển đến người nhận tin. Cũng bằng đôi tay ấy, Tnú xé rừng mà đi để rồi bị bắt thì chỉ tay vào bụng mà nói “Cộng sản ở đây này”. Sau những lời nói đầy thách thức ấy, cậu nhận lấy cho mình những vết dao chém ngang dọc trên lưng. Đôi bàn chân kia không chùn bước thì đôi bàn tay ấy cũng vẫn cứ chỉ vào bụng mình mà thốt lên những lời đầy thách thức và căm hờn quân giặc. Và cũng chính đôi bàn tay ấy, Tnú đã cầm phấn học những chữ viết đầu tiên với ước nguyện trở thành một người cán bộ giỏi giống như anh Quyết. Trong học hành, Tnú học chữ hay quên không nhớ lâu được như Mai nên cậu tức giận, cậu lấy chính bàn tay của mình cầm đá và tự đập vào đầu mình cho chảy máu. Hành động ấy thể hiện được sự thất vọng vào bản thân mình và mong muốn học thành tài để trở thành người cán bộ cứu nguy cho đồng bào, cho đất nước.
Thế rồi bàn tay ấy cũng lớn lên theo con người Tnú, khi trở thành một anh thanh niên Tây Nguyên cường tráng, bàn tay Tnú đã từng nắm lấy tay Mai trong những buổi hẹn hò. Họ hứa hẹn với nhau đi đến suốt cuộc đời này. Cũng bàn tay ấy, trong đêm mẹ con Mai bị tên Dục hành hạ cho đến chết đã dang rộng ra để đón vợ con mình vào lòng. Đôi bàn tay Tnú nắm chặt lấy vai Mai và đứa con. Chính bởi mắc mưu của tên Dục mà Tnú chịu cực hình là trói lại, tẩm nhựa xà nu vào miếng rẻ rồi quấn quanh mười đầu ngón tay Tnú. Trong phút chốc, mười đầu ngón tay anh trở thành mười ngọn đuốc lớn, mùi khét bốc lên nhưng Tnú không kêu lên một câu nào. Anh nghe lời anh Quyết dặn, người cách mạng không bao giờ kêu than.
Dẫu đôi bàn tay ấy có chịu nhiều đau thương nhưng chính đôi bàn tay ấy cũng giống như chủ nhân của mình vượt lên số phận và chiến thắng. Hình ảnh mười đầu ngón tay như mười ngọn đuốc đau thương là thế đấy nhưng nó cũng chính là ngọn lửa đã soi sáng cho dân làng Xô Man nổi dậy giết chết những tên giặc hung tàn. Đó không chỉ là mười đầu ngón tay bốc cháy mà là ánh sáng của chân lý dùng bạo lực cách mạng để chống lại bạo lực cách mạng. Sau này, khi Tnú vượt qua đau thương tiếp tục làm cách mạng, đôi bàn tay thiếu đốt ấy vẫn cứ cầm súng giết được biết bao nhiêu kẻ thù.
Qua đây có thể thấy hình ảnh đôi bàn tay Tnú cũng có một cuộc đời, một số phận giống như chủ nhân của nó vậy. Đôi bàn ấy từng chịu nhiều đau thương nhưng cũng chính đôi bàn tay ấy đã làm nên những chiến thắng kì tích, một mặt là chiến thắng số phận, mặt khác là chiến thắng bọn đế quốc Mỹ.
Leave a Reply